Tôi thoải mái ở Vương phủ mỗi ngày chỉ luyện võ và huấn luyện đệ tử Liễu Nhi của mình. TềNhan dạo này không biết có bệnh gì, cứ dùng ánh mắt khó hiểu nhìn tôi.Anh ta chắc không phải tới tháng đấy chứ? Hay là có “nhu cầu” mà khôngđược đáp ứng, nên trong người khó chịu? Tôi cảm thấy lo lắng, không phải lo cho “em trai” anh ta, mà lo cho mình. Nhỡ anh ta đói bụng ăn quàng,chẳng phải là tôi bị thiệt thòi. Hôm nay, nhân lúc vừa đấu một trậnxong, thấy tâm trạng anh chàng có vẻ không tệ, tôi thử mở miệng đề nghị:
“Ta thấy trong phủ vắng vẻ, lại sắp năm mới rồi. Hay là anh đón thêm người vào phủ cho có không khí?”.
Tề Nhan chưa rõ ý tôi, hỏi lại:
“Đón ai?”.
Tôi vui vẻ nói:
“Trông khí sắc anh không được tốt lắm, hay là nạp thêm vài người vào phủ. Nếuthấy nạp thiếp phiền phức quá thì chọn thông phòng cũng được. Linh Nhiđược không? Ta thấy nha đầu đó cũng được, mặt mũi xinh xắn, vóc dángkhông tệ, nhất định khả năng sinh con tốt lắm”.
Mặt anh ta đen như đít nồi. Không thích Linh Nhi? Tôi liền đánh chủ ý lên nha đầu khác:
“Anh không thích à? Vậy Thanh Nhi hay Tình Nhi thì thế nào? Dù sao cũng làchọn cho anh, phải chọn người hợp ý mới vui vẻ được. Nhưng mà Liễu Nhithì không được đâu nhé, bé con của tôi còn chưa có lớn…”.
Tề Nhan bỗng dưng nổi điên, cầm kiếm trên tay xông về phía tôi. Tôi chặc lưỡi,cái người này đúng là có bệnh thật rồi. Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-vuong-phi-hai-mat/2124103/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.