Bên ngoài mưa rơi tí tách tí tách.
Thư Lộng Ảnh bọc kín chăn dày ngồi nép vào một góc giường không lớn gật gà gật gù, ban đêm y đột nhiên lâm vào hôn mê, không có nội lực chống đỡ, lúc tỉnh lại thân thể lạnh lẽo vô cùng, y cảm giác hình như mình đã bị đóng băng đến nơi. Thư Lộng Ảnh vội vàng dùng nội lực điều hòa nhiệt độ qua nửa nhày mới có chút ấm lên, sau đó thì mơ mơ màng màng ngủ gật.
Cửa kẽo kẹt một tiếng.
Thư Lộng Ảnh tức khắc giật mình, hai ngón tay kéo miệng chăn xuống một tí lộ ra hai con mắt ngập nước.
Tần Phong mặc một kiện y phục màu đen đơn giản, trên tay bưng theo một chén cháo nóng hôi hổi vững vàng đi tới, tay kia còn treo một cái giỏ tre đựng đầy than củi.
Sau khi đóng cửa lại, hắn cũng không nói lời nào mà nhẹ nhàng như ngựa quen đường đặt cháo lên bàn, sau đó mang giỏ tre đến bốn góc phòng tiếp lửa, ánh lửa vì vậy mà nóng nảy thêm một chút, căn phòng cũng ấm lên vài phần.
Chờ Tần Phong làm xong tất thảy thì hắn chợt xoay người.
Ngón tay Thư Lộng Ảnh khẽ lay động, đem hai con mắt ngập nước nhanh chóng che lại.
Tần Phong quay đầu nhìn quả cầu chăn bông trắng trắng trên giường, không biết nên có biểu cảm gì.
Tần Phong thở phào một hơi, biểu tình đột nhiên nghiêm túc đi đến bên giường Thư Lộng Ảnh.
Khi vừa mới bước được một bước đầu tiên, ổ chăn trên giường đột nhiên động đậy, sau đó từng đạo kình phong tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-trong-anh/1789560/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.