- Đại ca, đã tìm được người rồi. - Một người hét lên khiến mọi người vô cùng mừng rỡ, họ đã nổ lực tìm kiếm khá vất vả, nơi này địa hình quả thật là nguy hiểm.
Trần Hậu nhanh chân đi tới, phía trước mặt là Rose đang nằm trên mặt đất bất tỉnh.
- Đại ca, vẫn còn thở. Chúng ta mau đưa cô ấy đến bệnh viện.
Vì trên vực thẩm chỉ để lại chiếc giày của Rose nên Trần Hậu nghĩ rằng chỉ một mình Rose bị rơi xuống. Anh ra lệnh mọi người rút về và đưa Rose đến bệnh viện nhanh nhất, đâu biết ở phía cách đó không xa Tuấn Khôi vẫn đang nằm nơi đó hơi thở ngày một yếu dần.
*******************
Một cô gái xinh xắn đáng yêu với đôi mắt to tròn, trên vai đeo một chiếc giỏ thúng phía sau đang trên đường từ chợ sớm về nhà. Cô gái vừa đi lừa líu lo hát vang bài hát yêu thích của mình.
Cô nhìn thấy một người đàn ông đang nằm bất động dưới đất, gương mặt quay về một phía, nơi này quả thật rất là ít người qua lại. Có một người đàn ông ở nơi này là một điều vô cùng lạ lẫm. Cô gái đi tới phía Tuấn Khôi khẽ lay lay.
- Anh gì ơi, anh có sao không?
Không nhận được câu trả lời, cô dùng sức kéo Tuấn Khôi nằm ngửa ra. Chàng trai này khá trẻ tuổi, lại vô cùng khôi ngô tuấn tú, gương mặt sáng láng. Cô lay thêm Tuấn Khôi vài lần nữa nhưng anh vẫn nằm bất động, trong lòng có chút hoảng sợ cô kiểm tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tieu-thu-em-se-thuoc-ve-ta/1934307/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.