Từ ngày đó trở đi, ta đã tìm được phương pháp để bôi thuốc và đút cơm cho Nhị gia.
Thật đáng mừng.
Sau đó Nhị gia cũng không mắng ta nữa,trực tiếp xem như ta không tồn tại, mỗi ngày một tư thế, mở to mắt nhìntrời, ăn uống bài tiết toàn bộ đều làm ở trên giường.
Nói đến việc ăn uống bài tiết này, hai chữ trước là ta chịu tội, hai chữ sau là Nhị gia chịu tội.
Hắn không xuống giường được, cho nên cách một khoảng thời gian ta phải vào hầu hạ hắn một lần.
Tiểu tiện còn chưa tính, Nhị gia vẫn còngiữ chức cá chết mà làm, ta chỉ cần cầm bô tiểu nhắm ngay phía dưới làđược. Đại tiện thì tốn sức hơn. Phải đỡ Nhị gia ngồi dậy mới được.
Nói là ngồi, thật ra chính là nhấc mông lên, sau đó đặt chậu xuống dưới mông.
Bởi vì đùi phải Nhị gia chỉ còn có gốc,mông động chỉ một chút, thì sẽ chạm vào vết thương. Lại nói cái chuyệnbài tiết này, như thế nào thì cũng phải dùng sức có đúng hay không, màvừa dùng sức, thì hai bên đều đau.
Mỗi lần Nhị gia đi đại, đều run rẩy lậpcập, c*t đái mồ hôi lạnh cộng thêm nước mắt. Bầu không khí trong phòngmuốn bao nhiêu thảm thì có bấy nhiêu thảm.
Nhưng những ngày như vậy cũng dần trôi qua.
Một tháng sau, vết thương của Nhị gia dần dần chuyển biến tốt.
Đại gia và Nguyên Sinh còn chưa trở về,nhưng trong nhà đã không thể chống đỡ được nữa. Ta ngồi chồm hổm trongsân nghĩ ngợi, nếu như không kiếm được bạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-nha-ta/2314656/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.