Dịch Cẩn Đình tức giận hất hết đồ đạc trên bàn làm việc xuống đất, khuôn mặt tái đi và đôi mắt giận dữ khiến anh ta giống như Diêm vương đến từ địa ngục. “Dịch tổng…” - Dương Hàn đứng trước bàn làm việc của Dịch Cẩn Đình sợ hãi, hôm nay sắc mặt ổng chủ vô cùng xấu xí. “Tra ngay lập tức, chuyện này rốt cuộc kẻ nào dám làm.” - Dịch Cẩn Đình tức giận đến mức gầm lên. Sau khi bị phóng viên bao vây ở khách sạn, anh không nói một lời rời đi. Sau đó đã lệnh cho Dương Hàn mua lại tin của tay săn ảnh, nhưng vẫn có một số tên khốn kiếp nào đó đã đưa tin tức lên internet. Hiện tại tin tức anh và Mộ Tuyết đi khách sạn hiện được lên hot search top 1. Sắc mặt Dương Hàn trở nên nặng nề: “Vâng, tôi sẽ làm ngay.” “Còn có, mau chóng đè tin tức kia xuống, nhanh nhất có thể.”
Cố An Hi khóc một đêm, buổi sáng lờ mờ tỉnh lại vẫn thấy mình nằm dưới sàn nhà. Đáng ra hôm nay cô phải đến Thịnh Thế làm việc, nhưng hôm nay tâm trạng quá kiệt sức, cô đành gia hạn nghỉ phép thêm một ngày. “Chủ tịch?” - Dương Hàn nhìn thấy Dịch lão gia tử, vội vàng chạy ra ngoài đón chào. Dịch lão gia tử trầm giọng nói: “Ở đây không có việc của cậu, cậu đi làm việc của mình đi.” - nói xong, ông cùng trợ lý Phương đi vào phòng tổng giám đốc. Lúc này Dịch Cẩn Đình còn đang cực kỳ tức giận và lo sợ. Anh ta không muốn làm việc, ngồi trên ghế hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, mi tâm cau lại, sắc mặt đen tối. Nghe tiếng đẩy cửa, Dịch Cẩn Đình nhìn ra, ánh mắt tối sầm, nhanh chóng đứng lên chào: “Ông nội, sao ông nội lại đến đây?” “Thằng khốn.” - Dịch lão gia tử hét lên: “Cậu có phải chủ tâm muốn chọc tức chết lão già này.” “Ông nội…” “Đừng gọi tôi là ông nội.” - Dịch lão gia tử nặng nề đập chiếc trượng xuống đất: “Tôi dạy cậu thế nào? Bây giờ cậu có thể làm chuyện khốn nạn như vậy, có phải cậu muốn tôi tức chết mới hài lòng?” Dịch Cẩn Đình mím môi đứng cạnh bàn làm việc, hồi lâu mới nói: “Ông nội, con xin lỗi.” “Xin lỗi? Nói xin lỗi là xong?” - Dịch lão gia tử tức giận đến dựng râu trợn mắt: “Đúng là Mộ Tuyết cứu cậu, nhưng cậu sao có thể làm ra chuyện này? Tốt, làm rất tốt, trước kia còn chưa nói đến, bây giờ còn dám cùng nhau nào khách sạn, Dịch Cẩn Đình, thằng khốn nạn.” Dịch Cẩn Đình mím môi cúi đầu, không thể phản bác một lời. “Bây giờ còn bị người ta đưa lên mạng, cậu nhìn cái bộ dạng xốc xếch đáng ghê tởm của cô ta đi.” - Dịch lão gia tử rống giận, không thể kìm chế, lấy cây trượng quật lên người Dịch Cẩn Đình. Dịch lão gia tử đã tám mươi tuổi nhưng vẫn còn sức khỏe, một đòn trúng eo khiến Dịch Cẩn Đình nhăn mặt đau đớn không nói nên lời. Dịch Cẩn Đình run lên một cái, lại đứng thẳng lưng lên, cây trượng lại quật vào cánh tay, tiếp theo chưa đầy một phút, Dịch Cẩn Đình đã nhận hơn hai mươi cây trượng vào người. Là anh đã làm sai, người phạt lại là ông nội, nên anh không né tránh một lần. Nhưng càng bị đánh, anh càng cảm thấy đau đớn gần như tê dại, trên trán toát mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt có chút xấu hổ. “Lão gia, xin nguôi giận.” - Trợ lý Phương chạy đến ngăn lại Dịch lão gia tử còn muốn đánh: “Thiếu gia là cháu nội lão gia yêu thương nhất, nếu thật sự ngài đánh đến thương tích, ngài là người đau lòng nhất.” Dịch lão gia tử hừ lạnh, gầm lên bất mãn: “Là ta đã quá nuông chiều nó, cho nên bây giờ nó mới trở nên hư hỏng thế này.” Trợ lý Phương đỡ Dịch lão gia tử đi tới ghế sô pha ngồi xuống nghĩ mệt, sau đó nháy mắt với Dịch Cẩn Đình, muốn anh đến nói vài lời mềm mỏng. Dịch Cẩn Đình đau đớn đi tới, không ngồi xuống, đứng cách Dịch lão gia tử hai bước: “Ông nội, lần này là con sai, tối qua con uống hơi nhiều, cho nên… Ông nội yên tâm, con sẽ tận lực đem chuyện này giảm tối thiểu sức ảnh hưởng.” Dịch lão gia tử tức giận: “Hừ, bên ngoài biết cũng không sao, nhưng An Hi thì sao? Con bé là vợ của con, hiện tại con bé có lẽ đã biết chuyện này, con bé chắc chắn sẽ rất buồn phải không?” “Dịch Cẩn Đình, cậu nói đi bây giờ cậu nên làm gì?” - Dịch lão nói thẳng: “Cậu sẽ nói gì với An Hi đây?” Dịch Cẩn Đình cắn răng thật chặt, đó cũng là những gì mà anh đang lo sợ trong lòng. Anh nên làm gì, nên nói gì? Anh làm sao biết được? Anh hiện tại thật sự không muốn gặp Cố An Hi, bởi vì anh không dám đối mặt với cô. Đêm qua anh còn tự đắc tuyên bố anh chưa từng chạm vào Mộ Tuyết, vậy mà… “Cộc cộc cộc.” Nghe được tiếng gõ của, Dịch Cẩn Đình thở phào nhẹ nhõm, dù người đến có là ai, anh cũng có thể không phải trả lời câu hỏi của ông nội. Khi cánh cửa phòng mở ra, Dịch Cẩn Đình như chết đứng, anh nói dù có là ai, nhưng ai ở đây không bao gồm Cố An Hi được không? Toàn thân Dịch Cẩn Đình cứng đờ, trong lòng cực kỳ hoảng sợ, anh cảm giác mình giống như một người chồng không chung thủy, bây giờ đến tận nơi tìm, anh không biết nên đối mặt như thế nào. Cố An Hi nhìn thấy Dịch Cẩn Đình, tâm tình lại trở nên không khỏi khó chịu, vốn cô phải đến nộp báo cáo về vấn đề scandal vừa rồi. Trong lòng đắng chát và đau đớn, cô cắn môi: “Dịch tổng, tôi đến để báo cáo về vấn đề tin tức với anh.” Dịch Cẩn Đình như bị đóng băng, miệng cũng không mở được. Lúc này, Dịch lão gia tử lại lên tiếng: “Là An Hi à?” Cô đi vào chào ông nội và trợ lý Phương, Dịch Cẩn Đình cũng đi theo phía sau ngồi lên ghế sô pha. Trợ lý Phương liền đi ra ngoài, cẩn thận đóng cửa lại. “An Hi.” - Dịch lão gia tử thở dài, nắm tay Cố An Hi: “Ủy khuất cho con, chỉ vì ta quản giáo không nghiêm nên nó mới làm ra chuyện khốn kiếp đó. Vừa rồi, ông nội đã đánh nó giúp con hả giận.” Cố An Hi liếc nhìn Dịch Cẩn Đình, anh ta bị đánh à. Giọng nói ông nội Dịch lại vang lên: “Cẩn Đình, bây giờ con thật đáng xấu hổ, con đã làm chuyện có lỗi với An Hi, bây giờ còn dám yêu cầu con bé dọn dẹp mớ hỗn độn của mình? Dù là hôn nhân này do ta định, con không chào đón con bé, con cũng không thể làm như vậy.” Dịch Cẩn Đình nghe vậy, ngẩng đầu liếc nhìn Cố An Hi, thấy cô im lặng cúi đầu, trong lòng anh không khỏi bực bội. Ai muốn cho Cố An Hi đi xử lý việc này, anh ước gì Cố An Hi đừng biết được chuyện này. Nhìn về phía cửa, anh lập tức hiểu ra, cái tên Dương Hàn chết tiệt đó. “Ông nội, con…” “Bây giờ An Hi cũng ở đây, con nói đi, con và Mộ Tuyết định làm gì?” - Dịch lão trừng mắt nhìn Dịch Cẩn Đình, đây là đứa cháu ông yêu thương nhất, lúc này lại khiến ông quá thất vọng. Cố An Hi nhịp tim tăng mạnh, lông mi run rẩy ngẩng đầu lên nhìn Dịch Cẩn Đình. Dịch Cẩn Đình chán nản không biết nên trả lời thế nào, anh phát hiện mình không yêu Mộ Tuyết và muốn chia tay, nhưng sau đó lại phát sinh chuyện kia, bây giờ nói chia tay, anh sẽ biến thành dạng người gì. Nhưng nếu không nói chia tay… Cố An Hi ở trước mặt anh đây, anh nên nói cái gì với cô bây giờ? Đang lúc không biết nói cái gì, giọng nói Cố An Hi vang lên: “Ông nội, Nhị ca và Mộ Tuyết yêu nhau, con là người đứng giữa bọn họ. Bây giờ có chuyện như vậy cũng không có gì bất ngờ… vì nhị ca và Mộ Tuyết đang yêu nhau. Ông nội, con có thể gả vào Dịch gia, đó là phúc của con, hơn nữa con đã gây phiền phức cho ông nội và nhị ca rất nhiều.” Cô mím môi, hít thật sâu nói tiếp: “Từ khi con và nhị ca kết hôn, dù có cố gắng nhưng cuộc hôn nhân này không có vị ngọt. Bây giờ có tin tức lớn như vậy, bộ phận PR có đẩy lui nhưng nhìn chung là không thể xóa bỏ tất cả. Ông nội, nếu không thì… ông nội cho con và nhị ca ly hôn, đây hẳn là cách tốt nhất.” Đến mức này, không buông tay chính là sự tra tấn lớn nhất của cô. Lời cô vừa nói ra, đều khiến ông nội Dịch và Dịch Cẩn Đình kinh ngạc nhìn cô. Dich Cẩn Đình vừa lo lắng vừa hoảng sợ: “Cố An Hi.” - sao cô ấy dám đề nghị ly hôn trước mặt ông nội. “An Hi, con đang nói gì vậy.” - Dịch lão không đồng ý: “Chỉ vì tin tức này sao? Ông nội đã dạy nó một bài học, nó nhất định sẽ thay đổi.” Cố An Hi cười lắc đầu: “Không ông ơi, dù là không có tin tức này, con và nhị ca đều không hòa hợp, không thể cùng nhau đi đến cuối đời. Vì vậy, sớm chia tay một chút, có lẽ là tốt hơn cho con và anh ấy.” Dịch Cẩn Đình hô hấp không đều, trái tim siết lại từng cơn, ai muốn ly hôn, anh không ly hôn. Anh muốn mở miệng nhưng Dịch lão gia tử nói: “An Hi, chuyện ly hôn không thể được.” “Ông nội…” Dịch lão gia tử xua tay: “Không thể chính là không thể.” Nghe vậy, Dịch Cẩn Đình cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, trái tim căng thẳng cũng trở lại bình thường. Đúng vậy, không được phép ly hôn. Cố An Hi từ trên ghế quỳ xuống mặt đất, hít một hơi thật sâu nói: “Ông nội, coi như là con van xin người, hãy cho con và nhị ca ly hôn.” Dịch Cẩn Đình trợn mắt nhìn Cố An Hi, cô là muốn ly hôn đến mức độ này? Dịch lão gia tử sững sờ nhìn Cố An Hi, tức giận trợn mắt nhìn Dịch Cẩn Đình rống lên: “Thằng khốn nạn, mày xem chuyện tốt mày đã làm đây. Vợ của mày liền quỳ gối cầu xin bỏ chạy khỏi mày. Từ hôm nay, mỗi ngày đều phải quay về Bạch Kim Thượng Uyển và phải dỗ dành An Hi đổi ý, có hiểu không? Còn có, tao cho mày thời gian nữa năm, nếu An Hi không mang thai cháu cố cho tao, mày sẽ cút khỏi Dịch gia, mày có nghe thấy không?”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.