Dịch Cẩn Đình đứng ở cửa sổ nhìn xuống, trên tay cầm một điếu thuốc, từ lúc tỉnh lại đến bây giờ đã trải qua một giờ, nhưng anh vẫn chưa thể lấy lại tinh thần.
Anh tự hỏi bản thân, chỉ là uống rượu thôi mà, tửu lượng của anh rất tốt, sao có thể say đến không nhớ gì, và còn… ngủ với Mộ Tuyết.
“Cẩn Đình.” - Mộ Tuyết bước ra từ phòng tắm, bước lại phía sau anh, vòng tay ôm lấy chiếc eo thon gọn của anh, nhẹ nhàng áp mặt vào lưng anh: “Em rất hạnh phúc.”
Lưng Dịch Cẩn Đình cứng đờ, đôi mắt từ từ nhắm lại.
“Anh có hạnh phúc không?” - Giọng nói nhẹ nhàng của Mộ Tuyết tràn đầy vui vẻ: “Em cuối cùng thật sự đã trở thành của anh.”
Dịch Cẩn Đình chậm rãi thở ra một hơi, nhưng lại khiến anh càng lúc càng loạn.
Tàn thuốc đã cháy hết đến đầu ngón tay nóng lên, tay anh run lên, ra hiệu cho Mộ Tuyết, sau đó quay người đi về phía bàn cafe, bước đi rất nhanh, rất giống như đang chạy trốn.
Nhìn thái độ của Dịch Cẩn Đình, giọng nói Mộ Tuyết có chút nghẹn ngào: “Cẩn Đình, anh có yêu em không? Nếu như chuyện này khiến anh không vui, xem ra… anh cũng không yêu em, vậy thì…” - cô đau đớn nói: “Chúng ta chia tay.”
Dịch Cẩn Đình nắm tay thành quyền, trong lòng đang rống giận bản thân.
Dù trước đó anh có suy nghĩ muốn chia tay, nhưng hai người vừa mới phát sinh chuyện này, anh chia tay… anh khác gì cặn bã.
“Đừng nghĩ nhiều…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ca-anh-du-tan-nhan/3465411/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.