Cố An Hi ngơ ngác nhìn Dịch Cẩn Đình rời đi, anh ta đang làm cái quái gì vậy?
Dịch Cẩn Đình lái xe rời khỏi Bạch Kim Thượng Uyển sau khi tự mình thoa thuốc trên gương mặt sưng đỏ của Cố An Hi.
Nghĩ đến sự ham muốn không thể khống chế khi chạm vào người cô, Dịch Cẩn Đình cắn răng thật chặt… Mộ Tuyết ở bên cạnh hắn ba năm, ngay cả hôn hắn cũng không muốn, Cố An Hi đáng ghét kia muốn bỏ đi lại khiến anh vừa hoảng sợ vừa muốn cô.
Lấy điện thoại, Dịch Cẩn Đình liền gọi cho Lâm Tiêu đi uống rượu.
Ba mươi phút sau, Dịch Cẩn Đình đã đến nơi, ngồi trong phòng bao uống không ngừng.
“Lão nhị, lại làm sao? Cậu và Mộ Tuyết cãi nhau? Không đúng, ba năm bên nhau, cô ấy ngoan ngoãn như vậy, sao có thể khiến cậu không vui.” - Lâm Tiêu ngồi xuống bên cạnh, nhấm nháp một ly rượu.
Dịch Cẩn Đình uống cạn thêm một ly rượu: “Lâm Tiêu, cậu nghĩ… bên nhau ba năm, nếu đột nhiên nói chia tay, đối phương sẽ đau lòng không?”
Lâm Tiêu trợn mắt: “Chia tay? Cậu muốn chia tay Mộ Tuyết.”
Đúng, Dịch Cẩn Đình nhận ra bản thân không có chút tình cảm gì với Mộ Tuyết, giống như hôm nay cô ấy nói hãy hôn cô ấy, vậy mà anh vô cùng bài xích. Bên cạnh nhau ba năm, vì cái gì ngay cả hôn cũng không muốn, chẳng phải vì không yêu sao?
Dịch Cẩn Đình trầm mặc không đáp.
“Lão nhị, tôi nói ngay từ đầu tôi đã cảm thấy cậu không yêu Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ca-anh-du-tan-nhan/3464872/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.