Tan tầm sau một ngày làm việc quá sức, như người khác phải trốn tránh xem cái tin tức đó, còn cô là phải đối diện với nó.
Buổi trưa, trước khi về ông nội nói Dịch Cẩn Đình phải đưa đón cô đi làm, tối phải về nhà với cô, Cố An Hi tất nhiên không có chút tin tưởng Dịch Cẩn Đình sẽ làm theo, lúc này anh ta chắc chắn phải chạy đến an ủi Mộ Tuyết của anh ta thì đúng hơn.
Nghĩ vậy, tan ca Cố An Hi trực tiếp đón taxi rời đi, nhưng cô chán nản không muốn về nhà, cô đi đến bệnh viện thăm mẹ.
Cũng may mẹ cô cũng chưa nghe thấy tin tức gì, gần đây dì Hứa chăm sóc nên mẹ cô sức khỏe tốt hơn rất nhiều, đã có thể tập vật lý trị liệu đi lại. Bác sĩ Vương cũng nói, mẹ cô sẽ sớm có thể xuất viện về nhà tịnh dưỡng.
Nhà?
Nghĩ đến nhà, trong lòng cô có chút chua xót, cô và mẹ dường như không có nhà.
Bạch Kim Thượng Uyển kia, cô tất nhiên sẽ rời đi sau ly hôn.
Dù là hôm nay ông nội nói như vậy, cô vẫn muốn ly hôn càng sớm càng tốt.
Đến tối, Cố An Hi mới quay về Bạch Kim Thượng Uyển, vào nhà, cô tháo giày, đi thẳng lên lầu mà không bật đèn, chỉ dựa vào ánh sáng bên ngoài mò mẫm đi theo thói quen.
Đi được vài bước, cô hoảng hốt nhìn bóng đen ở phía trên cầu thang, lúc này cô không thể bật đèn, cho nên chỉ nhìn thấy một mảng đen tối.
Cố An Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ca-anh-du-tan-nhan/3469516/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.