- Lão già vô sĩ.
- Trang chủ điên rồi.
- Lẽ nào trang chủ nói chia đều gia sản là thật?
- Mấy anh em đi cùng tổng tiêu đầu biết phải làm sao?
- Chuyện gì đang xảy ra thế này. Não tôi không đủ dùng, giải thích hộ một chút.
- Chúng ta sắp bị vứt bỏ sao?
Nhao nhao nhốn nháo là tình cảnh Hồ Kỳ tiêu cục trong lúc này.
- Yên lặng.
Kiến An lạnh lùng nói rồi trở về ngồi xuống ghế chủ vị. Tôi cũng trở về đứng bên cạnh anh.
- Mang tất cả xác chết đưa về phòng, người nào ở phòng nào thì đưa họ về đó. Gọi tất cả người trong nhà ra, gia đinh, nha hoàn, đầu bếp, phu xe, vú nuôi. Mang tất cả ngựa và thú nuôi ra đây.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, một vài nữ nhân nấp ló gần đó nghe vậy lập tức chạy bay đi tìm đồng bọn. Một lát sau người đến chật cả sảnh phòng. Kiến An nghiêng tai lắng nghe một lúc hỏi:
- Đã tập hợp đầy đủ chưa? Trong đại lao còn người không?
Quản gia vội báo cáo:
- Đã tập hợp đầy đủ, nhà lao không có người.
Cùng lúc này nhóm người tiễn Hoàng đại phu khi nãy cũng trở về. Kiến An chầm chậm giơ tay lên bảo mọi người yên lặng. Tiếng bàn tán lắng xuống anh mới nói:
- Hôm nay ta trở về mục đích duy nhất chính là dọn nhà. Kể từ giờ phút này trên đời này không còn Hồ Kỳ tiêu cục, các người cũng không còn là người làm của Hồ gia. Đồ vật trong nhà, thứ nào của người nào cứ mang đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhay-mua-voi-con-chu/1794931/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.