Bởi vì thật sự yêu, cho nên mới càng muốn trân trọng.
Tư Đồ Nhất Tương nhét một cục bông trên mũi, ôm Đậu Đậu ngồi trên sô pha trong phòng khách ngắm phong cảnh bên ngoài. Có một số chuyện, hắn không phải không muốn, mà là không thể. Đậu Đậu còn nhỏ, nếu lúc này cứ đòi hỏi, thì sẽ không có ích lợi gì với nó. Còn nếu đã thật sự thương nó, vậy hãy cố đợi hai năm nữa. Hắn không tin mình không làm được.
Đậu Đậu yên lặng dựa vào trong lòng Tư Đồ Nhất Tương. Nó rất hưởng thụ quãng thời gian như bây giờ. Thật hy vọng mau mau lớn, sau đó quang minh chính đại đứng bên cạnh Nhất ca ca, có thể nói với bất kì người nào, nó chính là ái nhân của Nhất ca ca. Nếu ngày đó có thể mau tới thì tốt biết bao. Chờ đợi, thật sự là dài đằng đẵng…
Cũng đang nằm trong lòng một người khác, nhưng lại có cảm thụ hoàn toàn bất đồng. Đậu Đậu rất hạnh phúc, nhưng Cổ Thần Hi lại thấy vô cùng mờ mịt. Hắn đã tỉnh lại từ lâu, chỉ là vẫn chưa mở mắt ra. Hắn không biết nên đối mặt với Trần Húc Đông như thế nào. Chuyện hôm qua không phải không nhớ rõ. Nhưng chính vì nhớ rõ nên mới không thể làm như cái gì cũng chưa từng xảy ra. Hắn không thể quên được, lúc sau là do hắn dụ dỗ Trần Húc Đông.
“Thần Hi, sau này ngươi lưu lại bên ta, được hay không?” Trần Húc Đông ôn nhu hôn lên trán của Cổ Thần Hi hỏi. Hắn biết Cổ Thần Hi đã tỉnh rồi.
“Ngươi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tuong-cong-thanh-dau-dau-khoc/1577931/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.