Dựa theo phương hướng Diệu Linh đã chỉ, An Thiếu Du điều khiển xe ngựa lúc thì gấp gáp lúc thì chậm chạp lên đường… Đến được thành Đồng Lăng, đã là mười ba ngày sau.
Ngày hắn đi vào trong thành trùng hợp là mùng tám tháng chạp, cũng là đoạn mở đầu cho khoảng thời gian mọi người cùng nhau đón chào năm mới, nhà nhà chuẩn bị cháo tịch bát*, mùi thơm lan tỏa khắp hang cùng ngõ hẻm, khiến người hoài niệm vô cùng.
*Cháo mùng tám tháng chạp: dùng nếp, đậu, và các loại quả khô như táo, hạt dẻ, hạt sen…nấu thành. Bắt nguồn từ Phật giáo, tương truyền Thích Ca Mâu Ni đắc Đạo vào ngày này, nên chùa chiền nấu cháo cúng Phật, về sau trong dân gian lưu truyền mãi thành tục lệ.
Trong thành, người dân thật thà chất phác, tiểu thương đông đúc, trên đường thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy tiểu nhi (trẻ em) chơi đùa sôi nổi, một cảnh tượng sinh hoạt vui vẻ hòa thuận.
Trước tiên An Thiếu Du tìm một chỗ để an trí xe ngựa, sau đó mới một thân một mình mang theo bao phục đi tìm Chanh Âm, lại bởi vì đường sá trong thành quá mức rườm rà phức tạp mà lạc đường, may mắn được một người hảo tâm chỉ điểm, hắn mới tìm được một ngõ hẻm nhỏ tương đối vắng vẻ ở trong thành.
Vừa đi vào hẻm nhỏ này, An Thiếu Du đã lập tức phát hiện ở đây cùng với những nơi khác bất đồng —— bầu không khí không giống nhau, phần lớn người nơi đây đều mang một cỗ khí tức phong trần, vô luận là người lui tới trên đường hay là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-tieu-phong-tran-chi-nghiet-duyen-nghiet-duyen/732991/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.