Bóng đêm đặc quánh như ngưng động thành một khối, ánh trăng lung linh in bóng trên mặt nước, đôi khi mong manh vỡ tan bởi vài gợn sóng lăn tăn.
Thản nhiên một hương vị ngan ngát lan toả khắp không gian, cũng không gặp sương khói, có thể thấy được người thắp hương tài nghệ kỹ càng.
Hương này có tác dụng an thần, Lâm Hoài si ngốc nhìn Lâm Lam Đế cuối cùng đã xong một đạo trình tự làm việc, đem huân lô hình cầu đặt ở một bên. Thật dài thở ra một hơi, Lâm Hoài lúc này mới thật sự nhìn rõ gương mặt lạnh lạnh của Lâm Lam Đế.
Lâm Lam Đế thầm nghĩ cái vật nhỏ từ khi bước vào Kiền Dịch cung liền phát hiện lúc hắn đang thắp hương ra vẻ không thèm để ý, sau đó biểu tình của vật nhỏ bắt đầu biến hóa, lúc ban đầu là kinh ngạc, sau đó lại say mê, mỗi một chi tiết hắn đều xem ở trong mắt. Thật sự là...... một người không thích hợp sinh tồn ở trong hoàng cung!
“Lại đây đi, trẫm có đáng sợ như vậy không?”
Buồn cười một phen ôm chầm lấy eo nhỏ của Lâm Hoài, rõ ràng cảm giác được tiểu thân mình trong ngực cứng ngắc. Lâm Lam Đế nhíu mày, eo nhỏ thế này chỉ cần dùng một chút lực là có thể sẽ bẻ gẫy, Thục quý phi quản chuyện như thế nào vậy?
“Nói cho phụ hoàng biết, chuyện xưa này của ngươi có kết cục như thế nào?” Lâm Lam Đế chỉ vào trang giấy hé ra nơi góc áo.
Tờ giấy này chữ viết so với mấy trang giấy lúc ban ngày có phần thanh tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thuong-tham-hoan/585378/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.