"Thường Nhạc vẫn chưa ngủ?" Bố Lý Hướng Tiền ngồi lên giường hỏi vợ mình.
"Nó đang học."
"Tôi đi xem nó chút."
"Đi đi."
Thường Nhạc đang học bài, chớp mắt một cái liền đã tới kì thi tháng. Nhưng vấn đề là trọng tâm đề thi lần này cô quả thực không nắm rõ.
"Nhạc Nhạc, con học tập như vậy thực sự quá vất vả." Lý Hướng Tiền nói rất ít nhưng không có nghĩa là ông không quan tâm tới người khác.
Ở trong mắt ông, nếu con gái mình không yêu thích học tập thì ông sẽ không ép buộc. Vất vả như vậy, cuối tuần cũng không được nghỉ ngơi. Thật sự quá đáng thương.
"Thứ hai tuần tới con đã phải thi tháng, nếu không tập chung ôn tập tốt mẹ sẽ giết con!" Lý Thường Nhạc thống khổ nói. Thật may mắn được bố Lý động viên, không thì cô sẽ áp lực chết mất.
" Thi nhưng gì vậy? " Bố Lý ngồi ở trên giường của cô, cầm đống đề vật lí nói.
" Thi tất cả các kiến thức trong tháng này ạ. "
"Các con nên học tập theo một cách khoa học hơn." Lý Hướng Tiền nhìn tập đề trong tay cô, cảm thấy phần lý thuyết này cũng rất đơn giản....bất quá đây có lẽ là sự chênh lệch giữa người và người đi.
Tựa như có người chỉ chớp mắt là có thể giải được, còn có người giải cả đời cũng không xong. Tài năng thiên phú này quả thực chính là vấn đề.
"Còn vẫn có thể hiểu được bài học khi nghe giảng, thời gian làm bài tập tuy có chút khó khăn nhưng vẫn có thể hoàn thành, mọi việc đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-thoi-mem-long-thich-cau/1673170/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.