Dạ Mị giục ngựa rời khỏi biên thành, không rời đi từ cửa chính, dù sao thì biên thành còn không ít binh lính truy đuổi nàng.
Nàng quyết đoán đi tới ven tường, bỏ lại ngựa, nhảy lên mấy cái, leo qua tường, cuối cùng cũng ra khỏi biên thành.
Nàng chạy cho đến khi mua được trên đường một con ngựa mới, tìm người qua đường hỏi đường đi tới kinh đô Đại Mạc, giục ngựa phi nước đại.
Cả một dọc đường, nàng cũng tửngf thắc mắc, tên nhóc Cửu Hồn kia đi đâu làm gì? Hắn sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
- -------
Dưới chân núi.
Một lão giả mặc đồ đen đứng dưới chân núi.
Thiếu niên mặc đồ trắng chậm rãi đi về phía đó, trên mặt còn mang theo vài nét trẻ con, đôi mắt lại trầm lặng như nước, yên lặng đi đến bên cạnh lão giả.
Thiếu niên mặc đồ trắng kia đúng là Cửu Hồn, sau khi đi đến bên cạnh lão giả, hắn chỉ đứng yên, không nói lời nào.
Lão giả đã sớm quen với tính cách của hắn, biết đối phương không thích nói chuyện, lão cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng: "Ta tìm ngươi là vì hy vọng ngươi có thể giúp ta giết một người. Ta nghĩ ngươi cũng biết, tranh đấu giữa Đại hoàng tử cùng Tứ hoàng tử đã trồi lên mặt nước, Tứ hoàng tử kia căn bản chính ác ma, không ai động được vào hắn. Đại hoàng tử đã tìm không ít cao thủ đi ám sát nhưng đều thất bại, ngài kí thác hy vọng cuối cùng lên ngươi."
Cửu Hồn nghe vậy cúi đầu, không nói gì.
Lão giả thấy hắn không nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-tieu-hoang-do/1028365/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.