Nghe được lời này, các bá tánh xem náo nhiệt ngoài cửa đều cảm thấy chướng tai.
Càng lúc càng tức giận đến sắc mặt đỏ bừng, nhưng lại ngần ngại đứng ngoài cửa không dám hé răng, đó dù sao cũng là tri phủ, từ xưa dân đã không đấu lại quan.
Dạ Mị nghe đến đó, vẻ mặt băng lạnh chợt tắt.
Tức giận vì súc sinh không phải tác phong của nàng. Nàng gật đầu, lạnh lùng nói: "Ta hiểu rồi, như vậy đi, nếu miệng chó vĩnh viễn không mọc được ngà voi, ta đề nghị ngươi từ nay không phải nói nữa."
Thanh tuyến vừa dứt, tay trái chuyển động, dao găm trong tay áo đã nằm trên lòng bàn tay.
Tay phải bóp chặt tri phủ yết hầu phu nhân, khiến cho mụ phải đau đớn há ngoác miệng, lưỡi dao vừa chuyển động, cắm vào bên trong...
"A, a..." Tri phủ phu nhân muốn kêu lên thảm thiết, cổ họng lại không phát ra tiếng.
Máu tươi bắn trên mặt tri phủ phu nhân.
Dạ Mị thu lại dao găm, lạnh lùng nói: "Rút đầu lưỡi, từ nay về sau không thể nói những lời dơ bẩn làm tổn thương người lương thiện nữa."
Tri phủ sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, lão thậm chí nhịn không được lui về phía sau vài bước, muốn xoay người chạy trốn.
Lúc này lão căn bản bất chấp tính mạng thê tử kết tóc của lão, chỉ cần mình bình an không xảy ra chuyện gì là được, chỉ cần được sống.
Nhưng mà mới lui về phía sau hai bước, Dạ Mị quay đầu nhìn về phía lão: "Sao vậy? Không muốn cứu phu nhân của ngươi sao? Bà ta là vì thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-tieu-hoang-do/1028364/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.