“Đại bá, người không có chuyện gì chứ? Trên quần áo của binh lính này như thế nào đều có một cái dấu ấn hoa đào.” Nghe được tiếng của Thanh Phong, Tiểu Mạt Nhi cùng Bộ Phong Trần rất nhanh chạy lại.
Vừa mới xem qua binh lính tiểu Mật Nhi thực mẫn tuệ sâu sắc phát giác những binh lính này có điểm giống nhau, trên quần áo của mỗi người đều có dấu ấn hoa đào, ngay tại vai bên phải.
Hoa đào, là loài hoa mà ta thích nhất, lúc tiết trời vào xuân, cũng là lúc quân đội chiến thắng trở về, vào lúc xuất quân chinh chiến năm đó ta cho khắc trên quần áo mỗi binh lính một đóa hoa đào, để khích lệ binh lính lúc vào xuân có thể từ chiến trường về nhà, trên đường về đều tràn ngập hoa đào nở rộ.
Từ đó về sau, hễ là dẫn dắt đội quân nào ta đều có thói quen, ở trên quần áo của bọn họ khắc một đóa hoa đào, lúc Sầu Thiên Ca vẫn còn nắm trong tay quyền hành, bọn họ là những thủ vệ vinh quang của quốc gia, chỉ là sau khi Sầu Thiên Ca bị vu tội mưu phản, bọn họ liền trở thành những người bên cạnh kẻ mưu phản.
“Ha hả a…” Ta muốn khóc, cuối cùng lại nhịn không được nở nụ cười, ta cười ta thất bại, cười cái tàn nhẫn của quốc gia này.
Sầu Thiên Ca không chỉ đại diện cho một người, còn có thiên thiên vạn vạn người ủng hộ sau lưng hắn, những thuộc hạ dưới trướng kia, quân đội của ta kia, đồng nghiệp của ta kia.
Mà một khi Sầu Thiên Ca ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616570/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.