“Có thể có người lợi dụng hung thi để tu luyện yêu thuật hay không?” Tiểu Mật Nhi nói xong, vừa cúi đầu sửa sang lại đồ vật này nọ, mặc kệ trên Nga Sơn có hung thi đáng sợ thế nào, một mình Bộ Phong Trần cũng dư sức đối phó, chính là Thanh Phong cùng Tiểu Mật Nhi hai con nghé mới sinh làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế này.
Cuộc sống tu hành quả thật rất ít khi gặp được điều gì đặc biệt hứng thú.
“Cũng có thể, ta từng nghe sư phụ nói qua, trên thế gian không phải tất cả người tu hành đều là chính đạo, cũng có người đi đường ngang ngõ tắt, thông qua một số thủ đoạn không tốt để nâng cao tu vi của bản thân.” Thanh Phong gật đầu nói xong, giúp tiểu Mật Nhi thu dọn đồ đạc, ta nhìn thấy, bọn họ sửa sang một ít đồ tựa hồ là phù chú cùng tràng hạt gỗ.
“Bao nhiêu đó không đủ.” Ta chỉ chỉ kiếm gỗ trong tay tiểu Mật Nhi, nói “Mấy thứ này của các ngươi chỉ có thể đối phó với cái thứ kia, bất quá nếu gặp phải người đứng sau, các ngươi phải làm thế nào?”
“Đại bá, trên núi còn có thể có người sao?” Tiểu Mật Nhi tựa hồ thực ngạc nhiên, trên núi chỉ có hung thi đáng sợ, như thế nào lại có người? Từ lúc thợ săn kia bị trúng thi độc, rất nhiều thợ săn đều không dám vào sâu trong núi, người thường càng sẽ không đi vào nơi núi sâu nguy hiểm nọ.
Ta lắc lắc đầu, đứa nhỏ này đúng là còn rất ngây thơ, vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616569/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.