Mỗi một phần trí nhớ chôn sâu trong đầu bắt đầu dần dần sống lại, nhớ ra rồi, nhớ rõ lúc đang trốn Bạch Hà rơi vào trong lòng sông sau đó Bộ Phong Trần đem ta từ trong lòng sông mò ra, quần áo ướt đẫm dính sát vào trên người, bàn tay nam nhân cách lớp quần áo ướt đẫm chạm vào cơ thể ta.
Lạnh lẽo như thế rồi lại làm cho người ta cảm thấy khô nóng bất an như thế.
Cảm giác bất an theo bản năng khiến cho chính mình dựa vào trong ngực nam nhân vừa cường đại vừa làm cho người ta cảm thấy an tâm, nhất thời khóe môi vô ý đến gần, liền cảm giác người kia rung động không thôi.
Lúc đó, ta xác thật cảm thấy được thân thể Bộ Phong Trần có chút run rẩy, liền giống như lúc này… Bàn tay ta vây quanh bờ lưng của Bộ Phong Trần cảm giác được nam nhân lạnh lùng này đang nhẹ nhàng run lên, cảm giác được phía sau lưng của hắn vì hô hấp mà phập phồng, tựa như con sóng ba đào dào dạt trên biển rộng.
Cái phập phồng nho nhỏ mà mờ nhạt, có phải hay không giống như giấu diếm một sức mạnh ở sâu trong lòng biển, tùy thời tùy chỗ đều có thể đột nhiên bộc phát ra, nếu sức mạnh hung mãnh này mà phát ra, ta đây có phải hay không sẽ bị biển rộng nuốt chửng đến vĩnh viễn đều không thể nào thoát khỏi được vực sâu vạn trượng bên trong nó?
Hôn môi, kỳ thực cũng không chán ghét, ít nhất cùng Bộ Phong Trần cũng sẽ làm người ta cảm thấy có chút thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616568/quyen-2-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.