“Ngươi cảm thấy Thanh Phong kia thế nào?” Nếu Thanh Phong muốn vào Thánh môn, lúc này trước mặt ta chính là Thánh môn môn chủ Bộ Phong Trần hiển nhiên là người có quyền lực tối ao, Bộ Phong Trần nếu gật đầu thì Thanh Phong kia vận khí không nhỏ.
Bất quá Thanh Phong đại khái phải thất vọng, Bộ Phong Trần chỉ lắc lắc đầu.”Ta vẫn tưởng rằng Thánh môn ngăn cách với phàm trần, không nghĩ tới còn có thể đi vào thế gian” ta tò mỏ hỏi “Bộ Phong Trần, nếu một người tu hành muốn đi vào Thánh môn, phải làm sao bây giờ?”
“Nhìn tu vi của hắn, nhìn tư chất của hắn, nhìn phẩm cách của hắn, lại nhìn vào cơ duyên nữa.” Bộ Phong Trần đóng cửa phòng, lại mở cửa sổ, bầu trời lúc trước còn mây đen dày đặc lúc này đã sáng lên, ánh trăng tròn tròn giắt trên không trung trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Ta cười lạnh một tiếng, cởi giày ngã lên giường nói: “Ta cũng không cảm thấy được ở Thánh môn mỗi người có phẩm cách cùng tu vi đều tốt.”
“Để tử Thánh môn mới có hai loại người, một loại là từ nhỏ sinh trưởng ở Thánh môn, một loại là người phàm nhờ có cơ duyên mà đến Thánh môn, những người phàm tu hành được đến Thánh môn nói chung tu vi đều không tồi.” Bộ Phong Trần chậm rãi nói “Tu hành là chuyện cả đời, có người bỏ dỡ giữa chừng, cũng có người quyết tâm tu hành từng bước từng bước tiến bộ.”
“Các ngươi đai khái mỗi năm từ nhân gian chọn ra bao nhiêu người?” Lấy gối đầu dựa vào, ta chỉ chỉ chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-sinh-nhat-the-nhat-song-nhan/616567/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.