Bất kể thế nào, để cho Văn Ngạn Bác can thiệp vào, chuyện Triệu Tông Thực một mình đại diện Thiên tử ra ngoài nghênh đón cũng xem như thất bại. Cuối cùng, Hoàng thượng chọn ba phải thần công, mệnh ba huynh đệ Tông Thực, Tông Ngạc, Tông Hữu làm Phó sứ, Văn Ngạn Bác làm Chính sứ, đại diện Thiên tử ra ngoài nghênh đón.
Thấy gạo bị trộn cát, Hàn Kỳ tuy không cam lòng nhưng đụng tới Văn Ngạn Bác không tiết tháo lão cũng không có cách nào. Không khỏi vạn phần hoài niệm thời còn Phú tướng công, người với người sao chênh lệch lại lớn như thế?
Sau khi hạ triều, Trần Khác liền chạy vào trong nhà, các Uy nữ trong cung đã chờ đón từ lấu, đồng thanh vấn an.
- Tốt tốt.
Hôm nay tâm tình hắn vô cùng tốt, cười to nói:
- Những ngày phải lo lắng đề phòng cuối cùng cũng đã qua.
A Thái vội vàng cởi triều phục cho hắn, thay áo khoác ở nhà, dùng tiếng Hán đã thuần thục nói:
- Phu nhân và Cữu lão gia đều đang ở hậu viện khai tịch đã lâu.
- Thật là không trượng nghĩa mà!
Trần Khác cười, đi tới hậu hoa viên. Hôm nay Tiểu Muội mời vợ chồng Tô Triệt đến nhà ngắm tuyết, chỉ thấy đình đài lầu các trong hậu viện, một loạt ngân trang áo mũ, trong đình ấm áp có hát có múa, chỉ nghe tiếng Đỗ Thanh Sương hát tự nhiên:
- Nhân sinh đáo xử tri hà tự? Ứng tự phi hồng đạp tuyết nê. Nê thượng ngãu nhiên lưu chỉ trảo, hồng phi na phục kế đông tây?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1873102/quyen-7-chuong-363-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.