Về sau sắp xếp thứ tự, Triệu Tông Tích chỉ nhỏ hơn Trần Khác bảy ngày tuổi. Trần Khác là lần đầu tiên rời Tứ Xuyên, y cũng giống vậy là lần đầu tiên rời kinh. Nhưng Trần Khác muốn đi đâu thì đi, ai cũng không thể xen vào. Còn y lại phải nửa bước không rời khỏi phụ vương.
Cho nên làm gì có cái gọi là “Hội chứng Stockholm”. Chẳng qua chỉ là tiểu Vương tử cũng là một thiếu niên ngông cuồng, muốn được tự do mạo hiểm, muốn được đi gặp Âu Dương Tu một chút thôi.
Trên đường đi tới Giang Tây, bọn người Trần Khác vẫn quan sát Triệu Tông Tích. Không ngờ đằng sau một gương mặt cứng nhắc như vậy, lại cất dấu một trái tim nội hàm như vậy.
Triệu Tông Tích bị nhìn một lúc có chút bực bội. Đang định nhắc nhở một chút sự vô lễ này, lại nghe tiếng thị vệ bên ngoài trầm giọng nói:
- Công tử, chúng ta bị người theo dõi.
Triệu Tông Tích vén nhẹ rèm lên nói:
- Phái người đuổi theo?
- Nếu huynh đệ của nhà mình cần gì trốn tránh chúng ta.
Thị vệ lắc đầu, trên mắt hiện lên sự lo lắng nói:
- Thuộc hạ kiến nghị, ta nên lập tức đi vào huyện thành gần nhất, đến quan nha thì sẽ an toàn.
Triệu Tông Tích âm thanh lạnh lùng nói:
- Lá gan ngươi đúng là nhỏ. Hơn hai mươi cao thủ các ngươi mà không bảo vệ chu toàn cho ta được sao?
- Nếu những tên cướp tầm thường đương nhiên thuộc hạ không sợ.
Thị vệ nghiêm túc nói:
- Nhưng theo thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1872853/quyen-3-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.