Trần Khác nói chuyện không chút kiêng nể. Làm cho Tống Đoan Bình to gan cũng phải ra khẽ ho, ra hiệu cho hắn nên có chừng mực.
Nhưng tính tình của Trần Khác một là không làm, đã làm là làm cho trót. Hắn đấm mạnh một quyền lên tường, làm cho bụi rơi xuống:
- Ai cũng có đạo lý riêng của mình, không ai nói được ai. Nhưng ta tin tưởng một điều, “bát đại chi suy, thủy vu nhân tâm” (tám đời suy vong bắt nguồn từ nhân tâm),nếu dân chúng bắt đầu làm “phản tặc”, thì vương triều đó nhất định đã có vấn đề lớn, cuối cùng cũng không thể giấu diếm được! Trên người nếu có khối u ác tính, nhất định phải cắt bỏ ngay lập tức, không được chần chừ. Đừng lúc nào cũng lưu luyến cái vỏ bọc “Thái bình thịnh thế”! Bọc càng chặt thì khối u ác tính càng để lâu càng lại nguy hiểm!
Thấy đối phương bình tĩnh không nói lời nào, Trần Khác thở dài nói:
- Ta là một nhân vật bé nhỏ không đáng kể. Lúc này nói những lời không an phận như vậy làm người Triệu gia các người không hài lòng…
Hắn nói xong tự mình cười giễu nói:
- Dù sao ta cũng nhất thời nói ra cho sướng miệng, chỉ mong các ngươi nhân từ với ta cũng như văn võ Lĩnh Nam …
- …
Triệu Tông Tích vốn trời sinh có một gương mặt lúc nào cũng bình thản. Nhưng giờ phút này gương mặt ấy lại biến thành âm u , hiển nhiên là đã bị hắn làm cho đau nhói. Một lúc lâu sau, mới thở dài ra thật mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-pham-giang-son/1872852/quyen-3-chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.