Tiếng đóng cửa vọng vào từ bên ngoài, tôi để Kỷ Thần Phong đợi trong phòng ngủ, còn mình đi ra xem xét. 
Thức ăn được chất kín trong tủ lạnh, rác rưởi cũng không còn nữa, tôi nhìn quanh nhà nhưng không thấy tăm hơi Đường Tất An đâu, có lẽ nó về rồi. 
Chắc chắn sau này tôi và Kỷ Thần Phong sẽ đi lại với nhau nhiều hơn, tôi phải dặn Đường Tất An giảm bớt số lần đến đây, nếu không sẽ rất phiền phức. 
Nhưng không có nó thì việc ăn uống, dọn dẹp vệ sinh, di chuyển lại trở thành vấn đề đáng quan ngại khác, nếu không xử lý ổn thỏa thì mọi thứ sẽ trở nên rắc rối hơn rất nhiều. 
… Mới bắt đầu đã nhức hết cả óc. 
Tôi xoa gáy rồi xoay người lại, phát hiện Kỷ Thần Phong đã ra cửa phòng ngủ đứng từ lúc nào, hắn nhìn về phía tôi, một tay đưa lên giữ lấy khung cửa, tay còn lại buông thõng xuống, để dọc cạnh người. 
Rõ ràng vai hắn còn rộng, thân hình hắn còn to cao hơn cả tôi, nhưng không hiểu vì sao, hắn lại khiến tôi liên tưởng tới con mèo hoang mình từng quan sát hồi nhỏ — Khi phát hiện ra đồ ăn, trước tiên, mèo mẹ sẽ tiến lại gần dò xét, mèo con đứng quan sát từ đằng xa, tới khi chắc chắn rằng không có nguy hiểm, mèo con mới yên lòng chạy đến ăn theo hiệu lệnh của mèo mẹ. 
“Ra đây, không có ai đâu.” Tôi vẫy tay với cục cưng bé bỏng của mình. 
Kỷ Thần Phong nhìn nhanh bốn phía rồi bước thẳng về phía tôi. Khi đến gần hơn, tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-chi-tu/273801/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.