🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cơ thể hẵng còn sót lại cảm giác bủn rủn mỏi nhừ sau cơn sốt, thế nên khi ngửi thấy mùi thức ăn tỏa ra từ phía bếp, tôi cứ ngỡ là mình đang lạc giữa cơn mơ.

Tôi đã quên, rằng lần cuối cùng mình sử dụng phòng bếp là khi nào. Thậm chí cũng chẳng nhớ nổi ra ai là người đã dụng tâm chuẩn bị bữa sáng cho tôi vào lần gần đây nhất.

Ba năm trở lại đây, bệnh mất ngủ của tôi ngày càng trở nên trầm trọng, không phải lần nào uống thuốc cũng có tác dụng. Dường như việc chợp mắt vào lúc bình minh và trở dậy khi trời mịt tối đã trở thành lẽ thường tình trong cuộc sống của tôi.

Đánh một giấc dài thế rồi nhưng cơ thể vẫn cứ mệt phờ ra. Xương khớp, dạ dày, lẫn tâm trạng đều hết sức tồi tệ. Hễ đụng đến thức ăn là có thể ói ra bất cứ lúc nào, bệnh kén ăn theo đó mà ngày một nặng thêm.

Chính bởi tình trạng này, việc ăn sáng đúng giờ vô hình trung đã trở thành một điều xa xỉ đối với tôi. Và quả là kỳ tích khi mà tôi có thể ngồi xuống bàn và dùng bữa sáng một cách bình tâm như thế này, như kiểu chỉ tiện tay viết bừa ra một bộ số thôi mà cũng trúng lotto vậy.

Kì diệu nhỉ. Tôi xuất thần hướng mắt về đằng trước. Mọi thứ thật kì diệu làm sao, bất kể là cảnh mặt trời mọc phía ngoài cửa sổ sát trần hay là những âm thanh tất bật trong phòng bếp.

“Cậu muốn ăn trứng chín mấy phần?”

Tôi chuyển hướng nhìn về phía căn bếp,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-niem-chi-tu/273800/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.