"Nha đầu sao vậy. Sảy ra chuyện gì hay sao." Người chưa thấy nhưng giọng đã đến trước.
Vừa rồi Vương Hoàng cùng Lăng Huyền đang nói chuyện về tình hình của hắn thì có đệ tử nói nàng tìm bọn họ. Có vẻ rất gấp nên hai người vội vàng chạy tới.
Cửa phòng đẩy ra. Hai lão đầu cùng nhau đi vào. Có vẻ rất vội vàng nào còn dáng vẻ tiên phong đạo cốt thường ngày nữa.
"Sư phụ. Đúng là có chuyện. Hai người xem này." Minh Nguyệt cũng không dài dòng lập tức vạch ra vạt áo trước ngực hắn cho hai người thấy. Ấn ký màu đỏ sậm vẫn còn đó.
"Cái này con phát hiện khi nào." Vương Hoàng lập tức đi tới tỉ mỉ kiểm tra. Vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
"Vừa rồi còn thấy nhiệt độ cơ thể chàng không thích hợp. Tay thì lạnh nhưng ngực nóng như lửa. Sau đó liền phát hiện ra ấn ký này. Con khẳng định trước đó trên người chàng ấy không có.." Minh Nguyệt đại khái nói lại tình hình. Vừa nhớ lại cảm giác khi vừa phát hiện liền rùng mình. Ngoài lo lắng chính là hoảng sợ. Bây giờ mới bình tĩnh hơn một chút.
"Để ta xem một chút. Bộ ngâm châm của con ở đâu. Lấy tới ta mượn dùng một lát." Vương Hoàng ngồi xuống cạnh giường nghiêm túc kiểm toàn bộ cơ thể của
Long Nhật Hàn từ trong ra ngoài. Thật may ngoài ấn ký khác thường kia ra cũng không có gì bất thường cả.
Minh Nguyệt tự giác đứng lên nhường chỗ. Khi vừa nghe lão Vương hỏi ngân châm lập tức đi lấy đưa qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-ket-duyen/3496279/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.