Ba người thảo luận một hồi cuối cùng cũng đưa ra được phương pháp. Bởi vì Minh Nguyệt vừa tỉnh lại cơ thể còn rất yếu nên yêu cầu phải nghỉ ngơi dưỡng thương trước. Đến giờ sẽ có dược đồng mang thuốc cũng như canh tẩm bổ tới.
Tạm thời Long Nhật Hàn vẫn chưa có gì nguy hiểm. Trong vòng bảy ngày vẫn có thể cứu châu được. Vậy nên bọn họ cũng không vội vàng. Ít nhất là đợi sức khỏe của Minh Nguyệt khôi phục mới có thể giảm nguy hiểm xuống mức thấp nhất.
Minh Nguyệt cũng đã biết việc bọn họ dùng bí pháp nghịch chuyển tâm pháp của Nhật Nguyệt kiếm thức. Nói cách khác bây giờ một khi nàng vận công thì là của
Phá Nhật kiếm thức cứ không phải Phá Nguyệt vốn có của mình. Chuyện này nghe có vẻ vô lý nhưng thật sự làm được. Bởi lẽ hai bôn tâm pháp này là hai nhưng lại như một. Tuy một mà hai. Có thể tách rời cũng có thể kết hợp.
Mấy ngày nghỉ ngơi Minh Nguyệt tranh thủ vận dụng tâm pháp này thật tốt.
Đến ngày thứ ba cơ thể nàng đã hồi phục khá tốt. Gần như không còn trở ngại gì nữa. Cũng đến lúc giúp Long Nhật Hàn tỉnh lại rồi.
Buổi tối hôm đó.
"Nha đầu. Ta nói con nghe. Lát nữa ta sẽ dùng châm giúp tiểu tử này tạm thời tỉnh lại. Nhớ kĩ phải đúng lúc dùng thuốc dẫn. Việc còn lại phải xem hai người thế nào rồi." Lão Vương đứng trước cửa phòng Long Nhật Hàn đang nằm nhẹ vỗ vai tiểu đồ đệ nhà mình.
"Con biết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-nguyet-ket-duyen/3496280/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.