Dịch giả: Hoangtruc
Hơn một nghìn lượng bạc chớp mắt biến thành hai đồng tiền, miệng Từ Ngôn không khép lại được.
Dùng sự thông tuệ của hắn thì cũng thừa hiểu nhà cái sẽ có một vài thủ đoạn đùa nghịch trong bóng tối, chỉ là hắn không nghĩ tới người ta còn có cái thủ đoạn này nữa.
Ba nha dịch kia sớm không tới, trễ không tới, hết lần này tới lần khác đợi đến khi hắn sắp thắng được trên một ngàn lượng bạc thì mới tới quấy rối. Rõ ràng là cùng một phe với sòng bài này.
Dân không đấu với quan, mà thật ra cũng không đấu lại nổi a.
Mai Tam Nương và Từ Ngôn ủ rũ rời khỏi sòng bài rồi nhìn nhau cười khổ. Hai đồng tiền, không thể so được với hai mươi lượng bạc lúc ban đầu đấy.
Hai mươi lạng bạc ít nhất còn gắng gượng ăn uống được khá lâu. Còn hai đồng này chỉ có thể ăn được một bữa, lại chỉ có thể là màn thầu dưa muối mà thôi.
Trở lại quán rượu lụi bại, Từ Ngôn trái lại không cảm thấy gì, ăn no rồi ngả người nằm ngủ. Tiểu Hắc trư càng không tim không phổi, túm tụm lại cùng một chỗ với Từ Ngôn. Còn về chuyện ngày mai có gì ăn hay không là chuyện của ngày mai. Cùng lắm mà nói, thì đến ngày mai, hắn đi đánh bắt thỏ rừng ăn.
Có tuyệt kỹ trên người, coi như cả đời này tiểu đạo sĩ không sợ chết đói. Chỉ cần gà rừng, thỏ rừng trên núi không tuyệt chủng thì ngày nào Từ Ngôn cũng đều được no bụng cả.
Hắn không lo nghĩ nhưng tâm tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099505/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.