Dịch giả: Hoangtruc
Từ Ngôn đã từng xài tiền, nhưng đánh bạc thì quả thật là chưa từng.
Nhà gỗ cuối phố treo bảng hiệu là một quán trà nhưng chân thật là một sòng bài, cả ngày truyền ra thanh âm la lối om sòm. Mai Tam Nương đang thiếu tiền, bèn đặt toàn bộ chú ý của mình vào sòng bài.
Nàng đã đến bước đường cùng rồi. Không tiền trên người, làm gì cũng không được.
Cùng với Từ Ngôn miệng ăn núi lở, không bằng đánh cược một lần. Cầm lấy hai mươi lạng bạc còn lại, Mai Tam Nương kéo tiểu đạo sĩ bước vào sòng bài.
Vừa vào đến cửa, tiếng hô hào quát tháo ồn ào như muốn nổ tung cả nóc phòng.
“Đặt xong thì bỏ tay ra, đặt xong thì bỏ tay ra nào!”
“Mở mở! Lần này nhất định sẽ ra Đại!”
“Cmn, lão tử thua chín lần liền rồi, không tin lần này không gỡ lại vốn được!”
“Báo tử, ăn sạch!”
(Báo tử: đang nói xúc xắc ra được 666_ Hoangtruc)
“Có nhầm không vậy? Toàn bộ gia sản của ta a, ăn sạch à nha?”
“Xem như Trang lão tứ ngươi lợi hại! Đến báo tử cũng xóc ra được, lần này lão tử đành về nhà bán đứa con đi vậy!”
Vừa bước vào sòng bài, Từ Ngôn đã cảm thấy một mùi hôi chua ập vào mặt. Người bên trong chen chúc dẫm đạp lên cả ghế, người thì thua bạc mà đỏ cả hai mắt, đang kêu gào lấy toàn bộ tiền còn lại gỡ vốn. Thậm chí có người còn đặt cược toàn bộ quần áo của mình, không biết một lát nữa nếu thua thì hắn làm sao đi ra ngoài được?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ngon-thong-thien/1099504/quyen-2-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.