Yết hầu liên tục chuyển động lên xuống, ánh mắt hắn không dám nhìn thẳng, tố cáo Trương Sinh đang chột dạ mà muốn lảng tránh cô, nhưng người đàn ông vẫn ngoan cố đáp:
" Đã qua nhiều năm như vậy rồi, bán được nhà thì đâu còn liên quan nữa, sao phải giữ lại liên lạc chứ. Mà các người là ai, cảnh sát sao? Lấy quyền gì tra hỏi tôi chứ?"
Dạ Vũ gật gật đầu với vẻ tức giận, cô lùi lại vài bước, dứt khoát lau khô cái bộ dạng yếu đuối đến khó coi trên mặt mình.
Cố gắng hít thở sâu, điều hòa lại tâm trạng đã mất bình tĩnh. Một lúc sau, Dạ Vũ quay lại, cô dửng dưng nhìn Trương Sinh:
" Từ nãy đến giờ anh luôn mang pháp luật ra để nói với chúng tôi phải không? Vậy để tôi nói cho anh biết, theo luật hình sự: Tội khai báo gian dối, dẫn đến kết án oan người vô tội hoặc bỏ lọt tội phạm hoặc người phạm tội, sẽ phải chịu mức phạt lên đến bảy năm tù."
Trương Sinh cố cười, nụ cười có hơi sượng cứng:
" Các người đừng hòng dọa tôi, tôi không sợ đâu."
Đông Phong mất kiên nhẫn, anh ghé môi nói nhỏ vào tai cô:
" Đối phó với loại người này, em không thể dùng lý lẽ để nói chuyện được đâu. Đừng sợ, tôi sẽ thay em dạy dỗ hắn."
Anh kéo Dạ Vũ lùi về sau, Tôn Dĩ Ninh đang đứng dựa lưng vào lan can sân thượng, anh ta thẳng chân đá chiếc bàn gỗ tới trước Trương Sinh, từng nét kiêu bạc hiện lên trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-lai-vo-yeu/2969529/chuong-48.html