Thứ Sáu, ngày 12 tháng 8, trời mưa.
Cóphải bạn cũng đã từng trải qua sự việc như thế này?
Vẫnluôn muốn biết một việc nào đó
Mộtbí mật đã hỏi vô số lần, nhưng vẫn không có câu trả lời
Đếnmột ngày nào đó, cuối cùng cũng có được đáp án
Khôngnhững không hề cảm thấy vui mừng,
Ngượclại, tâm trạng đau đớn xót xa trào dâng tột cùng
Chỉhy vọng, mình mãi mãi không bao giờ biết điều đó.
Ngày hôm sau, sắc trời u ám, nhưng điều đó chẳng ảnhhưởng gì đến tâm trạng đang hết sức vui mừng của tôi.
Sân trường trong thời gian học hè không ồn ào như trong năm học, nhưng với mộtngười buổi đầu trở lại trường sau cuộc phẫu thuật như tôi thì nó vẫn thật thânthiết, thậm chí còn rất vui nữa.
Tôi rảo bước trên con đường nhỏ dọc sân trường, vừa đi vừa ngắm nhìn dây đeohình con ếch trên chiếc điện thoại, đây là một trong mười món quà sinh nhật hômqua, còn một chiếc cùng đôi thế này nữa, đợi lát nữa sẽ tặng cho Nguyên TriệtDã khi cậu ấy trả lời câu hỏi đó.
Từ trước đến nay, chưa bao giờ tôi mong gặp ai như mong gặp Nguyên Triệt Dã lúcnày.
Tôi bước vào lớp và nhận ra rằng Nguyên Triệt Dã vẫn chưa đến.
“Chào Vy Vy.”
Tôi ngồi xuống chào cô bạn ngồi bàn bên cạnh. Vy Vy chẳng thèm để ý đến tôi màquay ra sau buôn chuyện.
“Này, biết gì chưa? Nguyên Triệt Dã sắp chuyển trường rồi đấy.”
“Không thể nào, tin của cậu có chính xác không đấy?”
“Nếu Triệt Dã chuyển trường thì mình cũng chuyển theo cậu ấy, hi hi...”
“Mình cũng có nghe! Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tu-thien-duong/80958/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.