Tắt đèn, cô từ từ ngâm xướng trong bóng đêm.
"Chúng ta cũng đã từng cô đơn mà cho đối phương cam kết
Chúng ta cũng bởi vì dày vò mà bỏ qua cuộc sống
Chỉ là phương thức cuộc sống giống như vậy
Còn bao lâu nữa
Chúng ta thay đổi thái độ mà đón nhận đối phương
Chúng ta ủy khuất mình thành toàn mơ ước người kia
Chỉ là cuộc sống như vậy còn dư lại bao nhiêu
Đã không quan trọng
Thường xuyên nhớ tới ôn tồn đã qua
Nó khiến cho em không lạnh vào ban đêm
Anh nói sự chân thành của một người là xinh đẹp
Hai người có thể ở cùng nhau là duyên phận
Sớm biết thế này chỉ là một giấc mộng
Em mới sẽ không đặt hết tình yêu vào một chỗ
Em có thể tha thứ cho sự phóng đãng của anh
Nhưng em không có cách nào quên lãng sự phóng đáng
Sớm biết thế này chỉ là một giấc mộng
Em cần gì phải khóa lệ trong hốc mắt của mình
Vì anh mà điên vì anh mà cuồng
Khiến anh không biết chỗ kiên cường của em
Khiến em không biết chỗ tổn thương của anh" (từ/ khúc: Viên Duy Nhân)
(Bài này là Mộng trường 梦一场, các bạn muốn nghe hát có thể search google)
Tiếng hát ngừng nghỉ, trong đêm tối có người nhẹ nhàng vỗ tay.
"Nhị gia, cho dù là chủ nhà, nửa đêm canh ba không mời tự vào, tựa hồ cũng là rất không thỏa." Cô than nhẹ.
Hải Khiếu không chút nào kỳ quái khi cô nhận ra hắn. Chẳng qua là đứng nghiêm ở trước giường cô, nhàn nhạt hỏi:
"Tâm La, em có muốn nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-bao-mau/49151/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.