"Anh Nhất, cô Tâm của con không thích ba, vậy phải làm sao bây giờ?" Hắn chớp mắt với con trai.
Anh Nhất mặc dù nhỏ tuổi, lại vô cùng thông minh, làm sao không hiểu dụng ý của ba, lập tức dùng ánh mắt đáng thương và thành khẩn nhìn cô.
Tâm La nhìn một đôi cha con thông minh đến gần như giảo hoạt này, muốn lạnh lòng không để ý tới bọn họ. Nhưng, khát vọng thật sâu đằng sau hànhđộng diễn trò của Anh Nhất, cô vẫn mềm lòng. Đây là một đứa trẻ khátvọng tình yêu.
"Không phải cô Tâm không thích." Cô bảo đảm. "Nhanh đi rửa tay đi."
Đợi con trai chạy đi rồi, Hải Khiếu mới che dấu vẻ mặt cười giỡn.
"Cám ơn em."
"Đừng khách khí, bất quá là cả hai không thiếu nợ nhau." Cô nhàn nhạt trảlời, đi về phía phòng ăn. Tới vườn Hải Nhiên, trừ cô cần một công việc,một chỗ dung thân ra, cũng bởi vì nơi đây là sân nhà có cơ sở bảo vệnghiêm cẩn kín đáo nhất vùng này, người bình thường rất khó đi vào hoặclà thám thính tin tức, quá lý tưởng để im lặng suy nghĩ, tổng kết quákhứ, nhìn về tương lai.
Đây là một chỗ an bình, tĩnh mật, cuộcsống luôn chậm rãi, bình thản trôi qua. Cũng chính ở chỗ này, cô họcđược hưởng thụ cuộc sống bình thản thản nhiên. Ở ý nào đó mà nói, cô lợi dụng Nhậm Hải Khiếu và vườn Hải Nhiên, cho nên ở chức trách, cô muốnlàm gì đó cho đứa bé thiếu hụt tình thương của mẹ và cảm giác an toàn.
Vào bữa ăn tối thì trong phòng ăn nhiều hơn một vị khách. Anh Nhất yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-truong-thanh-cua-bao-mau/49150/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.