Giang Thất Thất hừ lạnh một tiếng, nói với Tiểu Tịnh Trần: “Không phải cậu có người ở trên sao, trực tiếp đi hỏi đáp án không phải là được hả, cần gì phải làm bộ làm tịch lao tâm lao lực như bọn tôi, đúng thật là đạo đức giả lại còn điệu bộ.”
“Cậu nói gì đấy hả, miệng chó không mọc được ngà voi.” Tính cách nóng nảy như pháo đốt của Triệu Anh Anh hoàn toàn bị châm lửa, chính bởi vì hiểu rõ bản tính của Tiểu Tịnh Trần cho nên những cô gái của tiểu đội hai mới càng thương tiếc và tín nhiệm cô bé hơn. Lúc này nghe thấy lời châm chọc khiêu khích của Giang Thất Thất, cô có thể giữ yên lặng mới thật sự là kỳ quái đó.
“Tôi là chó? Cho dù tôi có là chó thì tôi cũng là một con chó trung thành, còn tốt hơn kẻ đội lốt giả vờ đáng thương để tranh thủ sự đồng tình, xem chúng tôi đều là kẻ ngốc sao.”
Lời phản bác của Giang Thất Thất lập tức đổi lại được tiếng reo hò ủng hộ, chó trung thành - Phụt!
“Cậu...” Triệu Anh Anh tức đến nỗi vung nắm đấm muốn ra tay, những tân binh đứng xem náo nhiệt lập tức bày ra vẻ mặt nghiêm túc, ngầm ăn ý bao vây tám cô gái của tiểu đội một lại, tất cả đều nhìn chằm chằm bọn bọ bằng ánh mắt ác ý. Triệu Anh Anh còn chưa ra tay đã bị Thẩm Lăng kéo lại. Thẩm Lăng lạnh lùng liếc đám người một cái: “Xin lỗi, chúng tôi chỉ đi ngang qua đây thôi, mọi người tiếp tục đi.”
Địch nhiều ta ít, nhiều người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/413809/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.