Nhưng mà phiền não của MộDung Xán đã nhanh chóng được giải quyết.
Thất công tử với thóiquen đúng giờ đúng lượng lại bị thất thiếu phu nhân treo kim bài miễn chiến vìkhông thể đối phó… Dù sao “máu đào rửa sạch ngân thương” chẳng những ảnh hưởngmạnh đến sức khỏe, lại còn thấy mà giật mình.
Có điều thất công tử đãcố gắng nhịn suốt năm, bảy ngày, đã thành quy luật rồi, giờ hắn thật sự khôngnhịn được. Cuối cùng đành đến phòng Liễu di nương.
Chẳng ai ngờ được, ngườisiêng cày cấy, thường cảm thán còn không bằng bê năm đấu gạo cũng hay phải khomlưng là thất phu nhân thì chẳng có tý động tĩnh gì, người nửa năm mới có mộtlần là Liễu di nương lại mang thai.
Người lớn trong nhà đềurất vui, đến lão gia cũng phải mỉm cười mừng rỡ. Mặc dù ông hay cáu giận vớiDung Tranh nhưng dù sao đó cũng là cốt nhục của ông, sau khi phòng ba đã cócon, con trai mới chính thức được xem như trưởng thành, đã có người thừa tự.
Mộ Dung Xán tưởng bảnthân sẽ không thèm để ý… Nhưng nàng lại có cảm giác vừa lấy đá đập vào đầu.Không nhả ra được, nuốt lại không trôi. Bản năng điều chỉnh vẻ mặt nàng rènluyện từ lúc ở Mộ Dung phủ đã phát huy công hiệu tối đa, nàng cười cực kì hoànmỹ, hoàn toàn phù hợp với phản ứng của một bà vợ cả hiền lành, dù nàng thườngthất thần cũng không có ai nhận ra.
Quả nhiên vẫn nên ghéthắn mới được. Hẳn là vì chưa ghét đủ nên mới có có cảm giác nghẹn họng như thếnày. Có lẽ, trong vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-hoa-phu-quan/2016214/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.