Đây là một câu hỏi rất hay! 
Trình Tử Xuyên liếc nàng một cái: “ Đạo hữu cho rằng tại sao hồn phách của ta lại không hoàn hảo?” 
“ À, có liên quan đến Trình gia?” Lâu Nguyệt Đồng có ngu ngốc đến mấycũng có thể đoán được, nhưng vẫn phối hợp dùng giọng điệu nghi vấn. 
“ Năm đó khi Trình Tiện đoạt căn cốt của ta đã vô tình cướp theo một hồn, sở dĩ ta vẫn sống tốt là do hồn đó không bị hư hại.” 
Lâu Nguyệt Đồng trừng mắt nhìn, căn cốt bị đoạt, vậy một hồn kia… 
“ Một hồn kia đã hòa vào căn cốt, làm tổn hại một hồn nhất định sẽ hủyđi căn cốt, Trình gia không dám động vào.” Trình Tử Xuyên nói, “ Căn cốt dời sang người Trình Diệu, vì thế một hồn của ta cũng tồn tại trênngười Trình Diệu.” 
Nếu như thế, Trình Diệu biết chuyện này cũng không có gì kỳ quái. 
“ Khó trách tên kia cười đáng ghét như vậy, khẳng định là…” Lâu NguyệtĐồng không hề đồng tâm, lành lạnh nhận xét, “ Trình đạo hữu, ngươi thậtxui xẻo.” 
Nàng biết mất đi một hồn chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, Trình Tử Xuyên chỉtạm thời không gặp trở ngại mà thôi. Bất kể thế nào, một hồn mà TrìnhDiệu đang giữ kia, hắn nhất định phải lấy lại. 
Mà Trình Tử Xuyên cũng thật xúi quẩy, những người thân yêu với hắn đềuđã qua đời, Trình gia cướp căn cốt của hắn còn muốn hắn chết, Lâu Nguyệt Đồng lại muốn biến hắn thành con rối… có thể sống được đến bây giờ, quả là phúc lớn mạng lớn. 
“ Đại lộ dài đằng đẵng, tám mươi mốt khó khăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-duong-nghiet-do/12684/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.