Ánh sao bao phủ, bóng kiếm đâm qua, cảnh tượng cực đẹp nhưng lại mang đến sát khí không thể che giấu.
Trình Lệnh đột nhiên phát hiện mình có thể cử động, vừa cúi đầu nhìn đãthấy một cỗ ánh sáng đang khuếch tán ra toàn cơ thể: “ Không! Không….”
“ Lão tổ!” Trình Diệu trơ mắt nhìn thân thể Trình Lệnh tán loạn. Nam tửtrung niên bên cạnh hắn vung tay bắt lấy một bóng dáng mờ mịt, đó là bahồn bảy vía mà tu sĩ khi đến tiêu dao cảnh mới có thể ngưng luyện, chỉcần hồn phách bất diệt, tu sĩ đó cũng sẽ không thật sự chết đi.
Nếu tu sĩ có tu vi đạt tới độ kiếp kỳ, thân thể bị hủy hoặc bị thiêucháy có ba con đường có thể đi: một là dùng thiên tài địa bảo đúc lạithân thể, sau đó có thể thành tán tiên, nhưng thiên tài địa bảo rất khótìm, quá trình lấy được nó khó lại càng thêm khó. Hai là chuyển sang tuquỷ đạo, nhưng sau đó chỉ có thể hạ nhập Minh giới, không thể thượngnhập tiên giới. Con đường cuối cùng, chính là vào vòng luân hồi, chuyểnthể trùng tu.
Nhưng ba con đường này đều phải có một điều kiện tiên quyết, hồn phách không thể bị hư hại.
Tu vi Trình Lệnh không đủ, chỉ có thể đi hai con đường sau.
“ Sư phụ!” Trình Diệu kêu lên với nam tử bên cạnh.
“ Chớ hoảng sợ, ta sẽ đưa ông ấy vào vòng luân hồi.” Nam tử trung niêntuy mang diện mạo bình thường nhưng uy áp so với Trình Diệu lại hơn gấptrăm lần, hắn nói bằng giọng hời hợt, có thể thấy việc này đối với hắnkhông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-duong-nghiet-do/12683/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.