Trình Tử Xuyên nghe được câu nói trêu chọc của Lâu Nguyệt Đồng, vẻ mặt thoáng có chút kỳ dị nhưng rất nhanh khôiphục lại bình thường: “ Không phải. Ta từng có duyên phận làm quen vớiThanh Gia, được nàng tặng một cái lệnh bài Cửu Nguyên, cũng từng đáp ứng khi rảnh rỗi sẽ đến thăm Cửu Nguyên Môn, thời điểm bây giờ rất phùhợp.” 
Lâu Nguyệt Đồng vẫn luôn cảm thấy Trình Tử Xuyên là một người khó gần,hắn luôn coi đại đa số những người xung quanh là tảng đá, vậy mà ngữđiệu khi nhắc đến Thanh Gia kia lại không hề bình thường, đủ để chứngminh đó không phải là người bình thường như hắn nói. 
Nhưng mấu chốt là Trình Diệu đang hao hết tâm tư đuổi giết hắn, hắn lạicòn nghĩ đến chuyện đi Cửu Nguyên Môn, khẳng định là vì có lý do gì đókhông thể không đi. 
Nàng trầm tư một lát: “ Thế này đi, ta đi cùng ngươi một chuyến đến CửuNguyên Sơn, nhưng sau đó, bất luận thế nào, ngươi cũng phải giúp ta điđến Hỗn Độn biên giới ở sông Định Giới.” 
“ Được.” 
Trình Tử Xuyên dựng thẳng bàn tay, Lâu Nguyệt Đồng nhướn mày, phát ramột tiếng cười giễu cợt rồi đập vào tay hắn một cái: “ Rất sảng khoái!Ngươi đáng yêu nhất ở điểm này!” 
“ Đạo hữu cũng thế.” 
Triệu hồi mây, quang ảnh khẽ lóe. 
Trình Diệu vọt tới khách điếm, ánh mắt rơi xuống căn phòng kia. 
Nếu nói Lâu Nguyệt Đồng có thể tìm được Trình Tử Xuyên dựa vào huyết khí, vậy hắn chính là dựa vào một hồn kia. 
Nhắc đến cũng lạ, mười ba năm trôi qua, chuyện một hồn kia hòa vào căncốt đã rất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-duong-nghiet-do/12685/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.