Đối với kế hoạch của Bạch Ly mấy người bọn họ không có ai phản đối cả, đều ứng tiếng bảo đã biết.
Vì để nhanh chóng hoàn toàn kế hoạch Bạch Ly đã lập ra, buổi chiều hôm đó bọn họ liền tiếp tục đi gặt lúa.
Dù sao lúa phải phơi một ngày mới có thể sát trấu được nên họ quyết định phơi được nhiêu thì phơi, trừ khi không còn chỗ để phơi nữa mới thôi.
Buổi chiều, hai người Baron và Bạch Ly nhận nhiệm vụ đi hốt đất sét về làm cối sát trấu, còn bốn người Lealia thì đến cánh đồng cắt lúa. Sáu người hợp lực cả một buổi, cuối cùng cũng đem cái sân của Bạch Ly toàn bộ lấp kín, chỉ chừa đường đi.
Thời tiết ở Thế Thủ phân chia rất rõ ràng, nắng là nắng, mưa là mưa, thế lại thành điểm lợi cho họ. (2)
Bởi vì cánh đồng lúa vàng kia nằm ở bên ngoài bộ lạc nên chẳng có mấy người để ý đến động tác của sáu người bọn họ lắm. Người biết thì chỉ tò mò tí rồi cũng ném ra sau đầu vì chẳng mò được manh mối gì. Rốt cuộc sau ba ngàn năm, cư dân của Thế Thú vẫn là rõ ràng mảnh đất họ đang sống có rất nhiều thứ kỳ lạ có thể ăn, quan trọng là họ có phát hiện ra được không thôi. Mà họ cũng không có khái niệm một người vì mọi người. Rốt cuộc thú nhân vẫn là một cá thể thích độc lập, đến mức ấu tể vừa trưởng thành liền bị ném ra ngoài tự sống là hiểu rồi. Sống bầy đàn chỉ là vì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-p4-lam-a-thu-nhan-co-gi-khong-tot/3680050/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.