Bạch Ly không hề biết người bên cạnh nghĩ gì, sau một hồi câm nín cậu cũng liền nhận mệnh, biết vậy chứ không thể nói được gì. Chung quy ra đó là quyết định của chính bọn họ. Mà nghĩ thoáng ra thì, cho dù Lia có lựa chọn tùy tiện như vậy nhưng thiết nghĩ nếu đã chọn rồi Lia cũng sẽ nghiêm túc với Ivol. Như vậy cũng không có vấn đề gì.
Ivol là một thú nhân tốt. Lia chọn hắn cũng không sai.
Đến nổi hai á thú nhân muốn đi cùng cậu, chỉ cần họ muốn đi, hai thú nhân kia nhất định sẽ không phản đối mà ngoan ngoãn thác tùng theo. (1)
Bạch Ly vốn không nghĩ chuyến đi này sẽ trở nên đông vui như vậy, nhưng nhiều người cũng có cái tốt của nhiều người, họ có thể chiếu ứng lẫn nhau tốt hơn.
Nồi canh xương hầm nãy giờ đã đổi sang màu trắng ngà, bốc lên mùi thơm ngọt lành, Bạch Ly với lấy cái rổ măng cậu đã cắt khúc lúc nãy đổ vào, tiếp tục hầm. Sau đó cậu đặt mông ngồi lại bên cạnh thú nhân, dựa đầu vào vai hắn lầm bầm: " Vậy cũng thật tốt"
Baron không đáp lại, bởi vì hắn biết bé chuột không cần hắn đáp lại.
Còn tốt cái gì... Cậu cảm thấy tốt là được. Hắn đã hứa sẽ mang cậu đi thì sẽ không nuốt lời. (1,
Cho dù chỉ có hai người họ hắn cũng sẽ bảo hộ cậu chu toàn.
Bên này hai người họ thì thầm với nhau, mấy người kia không biết. Ngồi một đỗi Lia gọi cậu: "Bạch Ly, khoai tây chín rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-p4-lam-a-thu-nhan-co-gi-khong-tot/3679843/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.