Vụt!!
"Đuổi theo!"
Bạch Mặc lập tức chạy theo giọt máu hóa long loại đang chạy đi kia.
Cốc Mẫn Nguyệt bám sát.
Hai người xuyên qua rừng rậm, chạy thẳng vào trung tâm Huyền Dữ sâm lâm.
Họ không ngờ tiểu chuột lại ở tận bên trong. Hai người cũng không quan tâm đây là địa bàn của yêu thú nào, cứ thế xông thẳng tới. Yêu thú gần đó cảm thấy khí tức thượng vị giả của họ cũng không dám hó hé tiếng nào.
Vụt!!
Âm thanh vật thể xé gió lao đi. Chẳng mấy chốc hai người đã chạy vào địa phận của yêu thú cao giai.
Huyết long như một mũi tên, không ngừng lao vút đi.
Khi nó lao vào lãnh địa của Thái Viên, hắn cũng giật mình tỉnh lại.
Huyết long xẹt một đường, đâm thẳng vào màn chắn mà Bạch Cửu dựng ra xung quanh mình, biến mất trong bụng nó. Tiểu chuột bị nó làm cho giật cả mình, vội vàng kiểm tra ấu long. Nhưng lạ là nó không tìm thấy con huyết long nào, mà ấu long cũng rất an ổn dán lên yêu đan của nó hô hô ngủ.
Vút vút!!
Hai người Bạch Mặc cũng đã đuổi đến nơi. Nhưng lạ là họ không hề nhìn thấy tiểu chuột.
"Các người là ai?"
Âm thanh của Thái Viên chấn động mặt hồ, cũng nhắc nhở Bạch Cửu đang bận rộn tìm huyết long. Nó vội vàng nhảy vọt lên không trung rồi mới quay đầu nhìn về phía người mới đến.
Hai người Bạch Mặc cũng không quan tâm hắn, chỉ đưa mắt nhìn nhau.
"Tiểu Cửu?"
Cốc Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570338/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.