Bạch Dữ, ngươi đâu rồi?
Bạch Dữ đang nhập định nghe thấy tiếng gọi của tiểu chuột thì bừng tỉnh.
Ngươi không biết đâu, có kẻ muốn đánh chủ ý với tiểu long của ngươi đó. Tuy bị ta đánh chạy rồi, nhưng ta vẫn giận lắm. Con giao long hỗn đản.
Tiểu chuột lại tiếp tục cùng hắn kể khổ.
Bạch Dữ nghe mà khí tức toàn thân muốn tán loạn. Hắn vậy mà quên, tiểu chuột mang theo ấu long bây giờ thật sự là miếng mồi ngon trong mắt đám ngụy long kia.
Cái kết giới kia của ta thật sự tốt lắm. Ta đem tiểu long giấu trong đó, ai cũng tìm không được. Ngươi thấy ta có thông minh không?
Bạch Dữ khí lạnh quanh thân cũng bị lời này của nó chọc cho nguội hết. Hắn rất muốn đáp lại nó, nhưng mà hắn không muốn tiểu chuột lo lắng. Nếu giờ nó đã an toàn rồi, đợi phụ mẫu đến đón nó về đây đi. Chứ bây giờ hắn không thể đi được.
Tiểu chuột giống như không nghĩ được hắn đáp lại, nên nó không ngừng nói. Cũng chỉ là nói những chuyện hằng ngày thôi, như tiểu long thông minh lém lỉnh cỡ nào vân vân. Bạch Dữ mỗi ngày thích nhất là nằm nghe nó kể lể. Tuy quá trình tu luyện bị gián đoạn, nhưng hắn vui vẻ.
Bạch Dữ, có phải ngươi bị thương nặng lắm không? Ta đã nghi ngờ lâu rồi. Tình huống lúc đó không phải rất đẹp, chứ chưa nói là bết bát, thế nhưng ta lại không có chuyện gì. Chắc chắn là ngươi lại dùng cấm thuật đến bảo vệ ta.
Bạch Dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570336/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.