Nụ cười này của hắn khiến Lạc Tố Tâm kinh ngạc. Nàng nhận ra, nam nhân này cũng dịch dung.
Lạc Tố Tâm cúi đầu suy nghĩ một chút, hiểu rõ. Khóe miệng nàng nhếch lên một tia cười thú vị.
Đương lúc này, trong tầm mắt nàng xuất hiện một tiểu vật nhỏ. Nàng bất trợn đưa mắt nhìn nó, tiểu chuột cũng đưa mắt nhìn lên.1
Một người một chuột bốn mắt nhìn nhau.
Tiểu chuột hơi giật mình một chút, sau đó nghẹo đầu nhìn nàng.
Lạc Tố Tâm ôm ngực, manh chết.
"Đáng yêu quá!"
Tâm hồn thiếu nữ của Lạc Tố Tâm bay lên, khom lưng cúi đầu nhìn nó.
Bạch Cửu được khen, ngại ngùng đưa móng lên gãi tai, đối với nữ tử xinh đẹp này cũng có hảo cảm một chút. Nhưng nó cũng không dừng lại lâu, tiếp tục nhảy lên.
Bạch Dữ liếc mắt nhìn Lạc Tố Tâm một cái.
Lạc Tố Tâm đang cúi đầu nên không nhìn thấy. Nhưng nàng lại cảm nhận được ánh mắt không thiện ý này. Lúc nàng theo bản năng nhìn lên thì lại không nhìn thấy gì, đối phương đã dời mắt đi.
Bạch Dữ tất nhiên sẽ không nhìn lâu. Hắn chỉ là cảm nhận đến một tia hảo cảm của tiểu chuột với đối phường, nên mới nhìn một cái thôi. Tiểu chuột ngốc này trước giờ rất ít có hảo cảm với nữ tử. Hắn cũng không chối bỏ việc bản thân có tính chiếm hữu với tiểu chuột. Vậy nên...
Lúc này tiểu chuột đã nhảy đến chỗ của Cốc Mẫn Nguyệt. Bà đối với nó xòe tay ra.
Tiểu chuột nhảy phốc lên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570222/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.