Phó Nam Đình vỗ nhẹ đầu cô ánh mắt dịu dàng nói:" em không cần căng thẳng, chỉ cùng ăn cơm một bữa thôi"
Cô:"..."
" Nếu em không muốn cũng không sao"
Cô nhìn anh trầm mặc giây lát rồi nghiêm mặt nhìn anh hỏi:" Phó Nam Đình, anh thật sự muốn dẫn tôi với con về nhà gặp gia đình anh sao?"
Phó Nam Đình cong môi cười một tiếng nhìn cô nói:"đương nhiên rồi tại sao tôi lại không muốn dẫn em với con về nhà chứ"
" nhưng mà con bé là con gái không phải con trai, anh không để ý sao còn gia đình anh nữa"
" em nghĩ đi đâu vậy, con bé là con tôi dù là con trai hay con gái tôi đều sẽ thích cả, còn gia đình tôi họ không thích cũng không quan trọng"
" tại sao?"
" bởi vì do em sinh ra tôi đều sẽ thích cả, con trai con gái đều không quan trọng"
Cô không ngờ anh sẽ nói như vậy, bây giờ tuy đã không còn quan điểm trọng nam khinh nữ nhưng vẫn còn một số gia đình vẫn còn để ý chuyện đó nên cô sợ đến lúc đó gia đình anh lại không chấp nhận chuyện cô sinh con gái mà ngăn cản bọn họ.
Phó Nam Đình như nhìn ra suy nghĩ của cô chỉ nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, nói:" em yên tâm đi nhà tôi chỉ có tôi là đứa con duy nhất nếu họ không chấp nhận thì sẽ không còn ai đẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/3747014/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.