🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Phó Nam Đình lạnh lùng nhìn người trước mặt hỏi:" Cô đến đây làm gì?"

 

Lâm Cửu Cửu thấy anh mở cửa liền nhỏ giọng nói :" Anh Đình, anh thực sự ở đây sao, em còn tưởng mình tìm lộn chỗ nữa đó"

 

Cô cũng không có sở thích nghe chuyện của người khác nên liền lùi lại rồi đóng cửa lại.

 

Phó Nam Đình nhìn cô đã đóng cửa lại thì đã không còn kiên nhẫn lạnh lùng hỏi lại lần nữa :" cô đến đây làm gì?"

 

Lâm Cửu Cửu không phát hiện ra giọng nói khác lạ của anh mà còn nhìn anh nói:" em đến đây tìm anh, em nghe nói anh đang ở đây"

 

Phó Nam Đình ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm người trước cửa nói:" cô đi đi, tôi không rãnh ở đây nghe cô nói nhảm"

 

Phó Nam Đình định đóng cửa lại liền bị chặn lại bằng mũi giày cao giót đỏ chót chói mắt:" Anh Đình, bà nội nói em đến đây đón anh về nhà"

 

" cô đi đi, tôi tự nói với bà nội"

 

" nhưng mà bây giờ trễ rồi em không về được, anh có thể cho em ở lại một đêm không?"

 

" cô tự đi thuê khác mà ở, còn chuyện gì nữa không"

 

" ở đây em hỏi rồi, hết phòng rồi, anh chẳng lẽ định bỏ em ở ngoài đường cả đêm sao"

 

" liên quan gì đến tôi, tránh ra"

 

Phó Nam Đình nói rồi liền lấy chân đuổi chiếc giày ra liền đóng sầm cửa lại.

 

Lâm Cửu Cửu không kịp chuẩn bị đã bị anh đẩy ra khỏi cửa lúc phản ứng lại thì cánh cửa đã bị đóng lại.

 

Lâm Cửu Cửu thở dài rồi đi xuống tầng gọi điện thoại.

 

Phó Nam Đình vào phòng liền nhắn tin giải thích cho cô liền nhận được câu " biết rồi" lạnh nhạt của cô.

 

Phó Nam Đình định gọi điện thoại cho cô thì nhận được điện thoại từ nhà cũ, anh cau mày nhận máy:" alo, bà nội"



 

" anh còn nhớ tôi là bà nội sao?"

 

Phó Nam Đình không kiên nhẫn nói chuyện phiếm với bà ta liền lạnh nhạt hỏi :" bà gọi có chuyện gì không, tôi rất bận "

 

" Tôi nghe Cửu Nhi nói anh bỏ con ở ngoài đường khơ ho con bé vào, mà còn ở núi rừng vắng vẻ nữa, anh có còn là đàn ông không"

 

" Là bà kêu cô ta đến đây tìm tôi"

 

" đúng vậy, đã bao giờ rồi không về đây rồi hả, tôi chỉ đành nhờ con bé tìm anh về thôi"

 

" bà nói cô ta là vị hôn thê của tôi"

 

" đúng vậy, dù gì hai nhà cũng đã có hôn ước từ nhỏ bây giờ đã đến lúc thực hiện rồi"

 

" cái hôn ước vớ vẩn đó, tôi không đồng ý bà muốn ai thực hiện thì tùy bà"

 

" anh ....anh.."

 

Phó Nam Đình cúp máy không muốn chuyện dở hơi với bà ta nữa định mở cửa đi qua phòng tìm cô.

 

Mở cửa ra đã nhìn thấy người không nên nhìn thấy trước cửa.

 

Lâm Cửu Cửu nhân lúc anh vừa mở cửa đã chui vào phòng anh tự nhiên bước đến ngồi lên giường nhìn anh nói:" em biết thế nào, anh cũng mở cửa cho em vào mà"

 

Phó Nam Đình chỉ tay ra cửa lạnh lẽo nói:"em lập tức đi ra ngoài cho tôi"

 

" em không đi, tối nay em nhất định phải ngủ ở đây"

 

Phó Nam Đình nhìn cô ta ngang ngược nằm trên giường của mình, anh kinh tởm bước qua một góc lấy vali mở ra rồi bước đến tủ quần áo lấy bỏ vào vali đóng lại.

 

Phó Nam Đình lấy máy tính bảng với laptop trên bàn làm việc cầm lên rồi bước nhanh ra khỏi phòng.

 

Lâm Cửu Cửu nhìn lại đã thấy anh đẩy vali ra khỏi phòng cô ta chạy xuống ra cửa xem anh muốn đi đâu.



 

Phó Nam Đình bước qua phòng đối diện gõ cửa, cô mở cửa ra nhìn thấy anh đứng trước cửa dưới chân còn có hành lý.

 

Cô nhíu mày hỏi :" anh đây là muốn rời đi sao?"

 

Phó Nam Đình lắc đầu nói:" phòng tôi bị ô uế rồi, em cho tôi ở nhờ một đêm được không"

 

Cô mở mắt to nhìn anh rồi nhìn ra phía sau anh nhưng bị mang che mất.

 

Lâm Cửu Cửu bước đến nhìn hai người hỏi:" Anh Đình, cô ta là ai"

 

Phó Nam Đình mặt không cảm xúc nhìn cô ta nói:" không liên quan đến cô, tránh ra"

 

Cô quay người lại nói:" đi sau đóng cửa"

 

" được" Phó Nam Đình đẩy vali bước vào liền đóng sập cửa lại không cho cô ta thêm câu nào nữa.

 

Cô ngồi chỗ bàn trà vẫn còn đang  mở máy tính , nhìn anh nói:" nói đi chuyện này là thế nào?"

 

Phó Nam Đình bước đến ngồi xuống nhìn cô dịu dàng nói:" bà nội bảo cô ta qua đây tìm tôi nhưng không biết làm thế nào cô ta lại biết tôi đang ở đây, cô ta nhân lúc tôi không để liền chạy vào đến giường tôi nằm xuống, tôi thấy vậy chỉ ôm đồ qua đây ở nhờ em"

 

" cô ta khi nào thì rời đi"

 

" sáng mai tôi sẽ kêu cô ta rời đi nếu cô ta không chịu thì tôi sẽ kêu trợ lý Lâm đưa cô ta đi, sẽ không làm em khó chịu"

 

Cô gật đầu rồi làm việc tiếp tục :" được"

 

Cô vẫn còn chưa tính xong sổ sách tháng này ở tiệm nên chỉ tranh thủ buổi tối làm việc, còn để dành thời gian sáng mai hoàn thành tiếp tục bước tranh.

 

 

 

 

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.