🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hôm nay mẹ Tô muốn tự tay mình chuẩn bị nên sáng sớm bà đã cùng chồng đến chợ hải sản mua những nguyên liệu tươi sống về chuẩn bị bữa tiệc tối nay.

 

Khả Khả ở ngoài phòng khách chơi cùng với cô còn cả Ba Tô với Trình Nhất Nguyên đang nói chuyện.

 

Khả Khả hôm nay mặc váy công chúa của cô mua còn có cài chiếc vương miện nhỏ trên đầu, rất hợp với chiếc váy nhìn vào bé rất giống cô công chúa nhỏ rất xinh đẹp rất đáng yêu.

 

Khả Khả nghe thấy chuông cửa vang lên liền hào hứng chạy ra mở cửa, bé nhìn thấy người mình đang đợi đã đến liền chạy lại ôm chân ngước nhìn anh nói" chú đến rồi ạ".

 

Phó Nam Đình xoa đầu bé hai cái rồi ôn nhu nói :"chú xin lỗi, chú đến hơi trễ một chút"

 

" không sao ạ"

 

Phó Nam Đình nắm tay bé bước vào nhà, anh theo thói quen định thay giày như lại nhìn trên kệ không có đôi dép trước đó của anh hay mang, nên anh chỉ có thể cởi giày đi tất vào nhà.

 

Bước vào phòng khách anh nhìn thấy Ba Tô đang ngồi uống trà nói chuyện với Trình Nhất Nguyên, anh cúi đầu nhìn ba Tô nói:"chào chú ạ"

 

Ba Tô quay đầu lại nhìn anh lịch sự nói:"Cậu Phó đến rồi à, mang vào ngồi"

 

Phó Nam Đình đưa quà sinh nhật cho cô mang đi chỗ khác, anh bước vào ngồi đứng chỗ cô vừa ngồi trước đó.

 

Trình Nhất Nguyên gót ly trà vẫn còn hơi khói đẩy về phía anh nói:" anh Phó mời dùng trà"

 

Khả Khả ngồi cạnh anh nhỏ giọng hỏi:" chú, vừa tan làm sao ạ?"



 

Phó Nam Đình lắc đầu nhìn bé nói:" không phải hôm nay chú không đi làm, chú đi gặp đối tác"

 

Ba Tô nhìn anh hỏi'" cậu Phó bận như vậy sao, cuối tuần mà vẫn đi gặp đối tác nữa"

 

" chỉ lâu lâu cháu mới gắp đối tác vào dịp cuối tuần ạ"

 

" anh Phó ở đây lâu như vậy là có việc gì cần giải quyết sao?"Trình Nhất Nguyên thừa biết anh ở đây là vì lí do gì nhưng vẫn cố tình hỏi trước mặt ba Tô.

 

Phó Nam Đình nhàn nhạt nhìn Trình Nhất Nguyên nói:" đúng vậy, ở đây có việc rất quan trọng cần tôi ở lại "

 

" như vậy à, vị hôn thê của anh cũng ở đây với anh sao?"

 

Phó Nam Đình lãnh đạm nhìn Trình Nhất Nguyên hỏi:" anh Trình, đây là đang nói với tôi sao, tôi làm sao lại không biết từ khi nào mình có vị hôn thê rồi"

 

" Anh Phó cũng đừng có giấu nữa dù gì trong giới kinh doanh ở Bắc Kinh ai cũng biết Phó thị với Lâm thị có hôn ước từ bé chứ, nghe nói vị hôn thê của anh về nước sẽ lập tức tổ chức lễ đính hôn đấy, anh quên rồi sao?"

 

Cô ở trong bếp vừa mang lên dĩa trái cây tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ,sắc mặt cô bỗng chốc trắng bệch cảm giác khó thở như ai đó đang bóp chặt trái tim của cô.

 

Cô nhắm mắt hít thở sâu điều chỉnh hơi thở rồi mới cầm dĩa trái cây bước đến bàn đặt xuống, nhàn nhạt nói :" mọi người ăn trái cây trước đi, đồ ăn sắp xong rồi"

 

Trình Nhất Nguyên nhìn sắc mặt cô hơi nhợt nhạt hơn với lúc nãy liền quan tâm hỏi:"Giản Nhi, em có chỗ nào không thoải mái sao?"



 

Ba Tô nhìn cô nói:" nếu con mệt thì lên phòng nằm một lát đi, khi nào xong thì ba cho người lên gọi con"

 

Cô lắc đầu nói :" không sao, con vào bếp phụ mẹ một tay, mọi người cứ nói chuyện đi"

 

Khả Khả đứng dậy nắm tay cô nói:" mẹ con đi nữa"

 

" được" cô nắm tay Khả Khả đi vào bếp.

 

Phó Nam Đình nhìn theo bóng lưng cô khuất sau bức tường mới cúi đầu nhìn tách trà đã nguội lạnh trên tay, từ lúc cô mang dĩa trái cây ra đã không hề nhìn về phía anh dù chỉ một cái liếc mắt cũng không có, anh như người tàng hình trong mắt cô vậy.

 

Ba Tô uống một ngụm trà rồi lạnh giọng nhìn anh hỏi:" cậu Phó, tôi không biết cậu những lời cậu nói trước đó với tôi là thật hay giả nhưng tôi không thể nào chấp nhận việc cậu có vị hôn thê rồi lại ở đây trêu đùa con gái tôi như vậy"

 

" chú, con không hề có vị hôn thê, đó đều là tin đồn thôi không phải là sự thật"

 

Trình Nhất Nguyên nói:" không có lửa thì làm sao có khói, nếu không có hôn ước vậy tại sao người khác lại nói anh như vậy, anh Phó thấy có đúng không"

 

" tôi..."

 

" được rồi, hôm nay là ngày sinh nhật của Khả Khả, không nên nói những chuyện này nữa, đó là chuyện của nhà cậu không liên quan đến chúng tôi" ba Tô ngắt ngang lời anh không cho anh nói bất cứ lời nào nữa , dù gì ông đã cho anh một cơ hội rồi, chỉ là anh không trân trọng mà thôi, không thể trách ông.

 

 

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.