" Em có tâm sự gì thì có thể nói với Tần Ngọc hoặc có thể... nói với tôi"
cô có phần hơi im lặng đôi mắt long lanh nhưng lại toát lên một vẻ buồn phiền u ám, cô nhìn anh nghiêm túc có phần lạnh lẽo hỏi:" nếu tôi hỏi một chuyện anh thì anh sẽ trả lời thật tôi không? "
Phó Nam Đình gật đầu chắc chắn :" em nói đi, Phó Nam Đình tôi chưa từng gạt ai bao giờ cả"
Cô kiềm chế sự run rẩy bóp nát lon bia trên tay mới có thể bình tĩnh một chút,hạ tông giọng xuống thấp nhất có thể hỏi:" tại sao năm đó anh lại đối xử với tôi như vậy, tôi có lỗi gì với anh sao"
Hỏi xong cô không thể kiềm được nữa nước mắt cứ như như mà tuôn ra, cô cũng không lau đi mà cứ như vậy mà nhìn anh.
Phó Nam Đình bất động nhìn những giọt nước mắt của cô cứ như vậy rơi xuống như mưa.anh phản ứng chậm chạp dùng tay vụng về lau nước cho cô:" em đừng khóc nữa, em khóc tôi không nào kể cho em nghe được, em nín đi có được không, ngoan"
Cô mặc kệ cho anh dùng tay lau nước mắt cho mình dù bên cạnh có khăn giấy.
" Tô Giản, em đừng khóc nữa, sao tôi càng lau em càng khóc nhiều hơn vậy"
" Tô Giản, em đừng khóc nữa, ngoan nào"
" Tô Giản"
Cô thở dài cầm bịt khăn giấy lên tự lau nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/3726581/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.