Vài phút sau, xe cũng đỗ ngay ngắn bên trong gara.
Tô Dĩ An bước vội bước vàng ra bên ngoài:
"Nhanh lên, chắc dì Ngọc sốt ruột lắm rồi!"
Vũ Lăng vẫn còn tiếc rẻ chuyện lúc nãy. Thành ra bây giờ sắc mặt chẳng có gì gọi là hứng thú với tiệc tùng.
Giang Tình trông thấy cô, sung sướng như nhặt đường vàng, nhanh chóng chạy tới.
Thế mà vừa chạy tới, Giang Tình đã nhướng mày nhìn cô hồi lâu, rồi lại cất giọng hỏi nhỏ:
"Hai người...hôn nhau à?"
"Hả?"
"Thậm chí còn không phải hôn một cách bình thường mà là một cách dữ dội hả?" Giang Tình vừa hỏi, mặt mày vừa đỏ lên.
Kết cục, cô còn chưa kịp trả lời, Vũ Lăng đã bước tới, "nện" cho con bé một cú như trời giáng vào đầu:
"Con nít con nôi, đừng nghĩ lung tung!"
"..."
Nhưng sự thật là con bé nói đúng quá rồi còn gì!
Khi hai người về tới nơi, thì mọi người cũng đã nhập tiệc khá lâu. Nhạc tưng bừng rộn ràng, to đến mức lúc mới xuống xe, Tô Dĩ An còn bất giác đưa tay lên bịt tai.
Vũ Dương ngay sau đó cũng nhanh chóng đi tới. Cậu đi cùng Giang Tình suốt buổi, dường như cả hai chưa tách rời nhau một giây nào. Một phần cũng vì Ngọc Linh Lung bận tiếp đãi nhiều khách quý, khách quan trọng, thành ra cô cũng không có nhiều thời gian tới Giang Tình. Một phần cũng là vì không có Tô Dĩ An ở đây, Giang Tình lại là người đầu tiên tới Vũ gia, không có người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-tinh-dau/2277592/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.