Tô Dĩ An trong thoáng chốc như hóa đá, vội vàng liếc sang nhìn biểu cảm của Vũ Lăng.
Khước Thần thậm chí còn nhìn anh, nhoẻn miệng cười một cái rồi mới bỏ đi. Đây có phải là không còn gì để mất nữa nên chọc tức lần cuối hay không?
Bản tính của Vũ Lăng vốn đã hay ghen, lại còn nghe thêm được câu này...
Quả nhiên, Khước Thần vừa bỏ đi, mi tâm của Vũ Lăng đã vô cùng đen kịt. Con mắt sâu thăm thẳm khó đoán, cô có thể đoán chắc con người này sắp hừng hực lửa giận rồi.
"Được rồi! Được rồi! Mọi chuyện đã giải quyết xong rồi! Chúng ta cùng về Vũ gia!" Tô Dĩ An toát mồ hôi hột, đẩy Vũ Lăng ra ngoài.
Vũ Lăng mắt vẫn hướng chăm chăm về phía Khước Thần đang đi vào bộ phận kiểm tra an ninh, mặt rất bình thản như thể chưa có chuyện gì xảy ra. Chọc tức anh một vố như thế, vậy mà tên đó vẫn còn cười được hay sao?
Vũ Lăng cắn môi, nghiến răng nghiến lợi mà thốt ra một câu:
"Thật buồn nôn!"
"..." Được rồi, hạ hỏa! Hạ hỏa!
Ai mà ngờ được Vũ Lăng lại có thể ghen tuông đến mức ghê gớm như thế này.
Mà kể ra cũng đúng, ai mà có thể bình tĩnh nổi khi một người con trai khác nói như vậy với người con gái mà mình yêu cơ chứ? Nếu đổi lại là cô, có lẽ cô cũng sẽ phản ứng như thế.
Việc Vũ Lăng chấp nhận, thậm chí còn chở cô tới tận đây để tiễn Khước Thần cũng xem như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-tinh-dau/2277597/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.