Editor: Búnn.
Hôm sau lúc Bành Tử Ca đi học lại, sắc mặt vẫn rất kém, trong ba lô có thêm vài loại thuốc. Đến giờ liền lấy nước lọc ra, đếm thuốc uống.
Nghĩ giữa giờ, cậu bị mấy bạn học thường chơi vây vào giữa. Những người đó chia làm mấy lần đến lần lượt, Bành Tử Ca cũng chia làm nhiều lần giải thích rốt cuộc mình bị bệnh gì, có nghiêm trọng không, đã khỏe lại chưa.
“Bây giờ còn mệt mỏi hơn lúc mình bị bệnh…” Bành Tử Ca không có sức lực gục xuống bàn: “Mệt quá…”
Lý Nhị Cần và Tô Tử cũng xoay người lại, tâm trạng lo lắng mà không có lời nào có thể diễn tả được, chỉ là cũng ăn ý không tiếp tục tiến hành ‘tra hỏi’ Bành Tử Ca nữa.
Bành Tử Ca bỏ lỡ một ngày học, những môn học hôm nay cũng không thể nghe cẩn thận. Nhiều lần gục đầu xuống bàn nhắm mắt nghỉ ngơi.
Giáo viên bộ môn cũng biết trạng thái của Bành Tử Ca, cũng không quấy rầy cậu.
Buổi trưa nhóm người bọn họ đi ăn cơm. Bành Tử Ca không đi. Cậu mang theo cháo dưỡng dạ dày mà mẹ cậu tự tay làm cho cậu, đặt trong bình giữ ấm.
Quen với việc có Bành Tử Ca ở bên cạnh Lý Nhị Cần và Tô Tử làm ồn, không có cũng rất không quen. Chỉ có mình Dung Tự dường như không bị ảnh hưởng một chút nào.
Trước khi tự học buổi trưa bắt đầu, bọn họ xúm lại nói chuyện phiếm. Tô Tử đặt nước ấm sớm được rót cẩn thận lên bàn của Bành Tử Ca: “Cậu mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tham-men-nam-than/2720235/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.