Editor: Búnn.
Tô Tử cùng quan sát Lý Nhị Cần với Nguyễn Nhu Nhu, mấy giây sau hạ quyết định: “Mình cảm thấy không phải.”
Bành Tử Ca gật đầu: “Mình cũng cảm thấy không phải.”
Hai người – khó có dịp ý kiến đạt được nhất trí.
“Tại sao?” Nguyễn Nhu Nhu không hiểu.
Tô Tử và Bành Tử Ca trăm miệng một lời: “Khó giao tiếp.”
Nguyễn Nhu Nhu cãi lại: “Nhưng mình cảm thấy toàn bộ ánh mắt Lý Nhị Cần vẫn dõi theo Dung Tự.”
Không có chữ nào mà Bành Tử Ca thích nghe: “Toàn bộ ánh mắt Tô Tử cũng dõi theo mình đấy!”
Tô Tử lập tức tức giận: “Ánh mắt của ai dõi theo cậu?”
“Cậu đấy!”
“Nói bậy!” Giọng nói của Tô Tử to lên: “Là ai một ngày 24 giờ nhìn tôi chằm chằm, tôi chọn A hay chọn C cậu còn rõ ràng hơn tôi!”
Còn không phải là vì không thể thua cậu sao!
Bành Tử Ca không hét những lời này ra, để cậu thừa nhận mình sợ thua Tô Tử, còn không bằng thừa nhận bản thân thích quan sát cô nàng.
Lời đến khóe miệng vòng quanh một vòng chuyển thành: “Cảnh đẹp ý vui trước mắt, còn không cho người khác nhìn?”
“…”
Tô Tử sửng sốt.
Đột nhiên không khí liền trở nên có chút lúng túng.
Lý Nhị Cần cùng Dung Tự cũng nhìn bọn họ.
Màu đỏ trên mặt cô nàng lan thẳng xuống cổ, cứng nhắc: “Vậy tôi nên cảm ơn cậu?”
Thần kinh thô cũng có chỗ tốt của thần kinh thô. Bành Tử Ca vung tay lên: “Đừng khách khí. Những lời tôi nói đều là sự thật.”
“Haha.” Tô Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tham-men-nam-than/2720220/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.