Editor: Búnn.
“A.” Cô cố gắng giấu cằm lộ trong không khí vào trong cổ áo dựng thẳng đứng lên: “Thói quen.”
Dung Tự bất ngờ nhíu mày.
“Không sao sao?” Anh lại hỏi.
“Dù sao cũng không chặn được miệng của bọn họ.” Cuối cùng Lý Nhị Cần cũng giấu được cằm vào trong, giọng nói trở nên hàm hồ: “Hơn nữa bọn họ có nói nhiều hơn thì cũng không thay đổi được cái gì.”
Tâm tình Dung Tự tốt lên khẽ cười một tiếng.
“Buồn cười thế sao?” Cô không hiểu.
“Không phải.”
“A.”
“Vô cùng tốt.” Dung Tự nói thêm.
“Tôi?”
Dung Tự gật đầu.
Lý Nhị Cần muốn hỏi, Dung Tự rẽ vào khúc quanh, đi về cầu thang tới phòng phát thanh.
Chỉ là khoảng cách 3 giây, nhưng cô lại không lấy nói dũng khi lần thứ hai để hỏi Dung Tự, cậu cảm thấy tôi ở chỗ nào?
Cuối hành lang yên tĩnh, một mình Tô Tử yên tĩnh ngẩng đầu nhìn trăng sáng. Nghe được tiếng động ở đầu kia hành lang, cô nàng nghiêng đầu lại, chóp mũi bị gió thổi hồng hồng.
Lý Nhị Cần nhìn thoáng qua, còn tưởng rằng cô nàng bị Bành Tử Ca bắt nạt.
Nhưng ánh sáng trong mắt cô nàng lóe lên, không đợi hai người Lý Nhị Cần đến gần, cô nàng liền không nhẫn nại được nhảy mấy bước đến trước mắt bọn họ: “Mình muốn nói chuyện với cậu.”
Cô nàng dừng lại, do dự nhìn về phía Dung Tự.
“Cần mình tránh?”
Tô Tử cắn cắn môi dưới: “Cũng không sao, dù sao cậu cũng sẽ biết.”
Dung Tự không tiếp tục nói gì nữa.
“Nguyễn Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tham-men-nam-than/2720222/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.